Có hoa nở mới biết là Tết, Không có lịch không còn rõ xuân, Thấy ngõ liễu xanh không phải Tấn, Nhìn nguồn đào hãy nhớ còn Tần. Nhà mình ở sống mà như khách, Mọi việc đều thua chỉ quý người, Nhất kể từ sau khi biến đổi, Đầu mình thoáng chốc bạc màu tươi.