Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Trắng mây, thu lặng trời xanh,
Nhà ai sáo dặt dìu xoang vẳng ngoài.
Khúc non sông chớ tấu hoài,
Kẻo buồn lòng khách nằm dài lều tranh.