Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Sông xuân dòng nước mịt mờ,
Bên sông trúc mọc đôi bờ xanh sâu.
Trúc xanh làm nước đậm màu,
Chàng làm cho thiếp lòng đau vô tình.