Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu

Có người có người tên Tử Mỹ,
Tóc phủ quá tai, đầu bạc nhỉ!
Quanh năm lượm dẻ với thư công,
Chiếu tà trời rét vào hang nghỉ.
Miền xuôi tin vắng khó về nhà,
Chân tay tê cóng, thịt da nẻ.
Ôi! Hát một bài chừ, giọng xót xa,
Gió buồn thổi tới cảm lòng ta!

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]