Đường từ ruộng đến làng dần hừng đỏ
Ngõ từ làng xuống ruộng cỏ xanh rờn
Gió thổi lướt vạn ngàn muôn dải đất
Nắng chia đều từng luống đất cày xong
Cây lúa mạch ngang hông thẹn thùng e ấp
Vàng anh một mình không cất cánh bay
Chỉ cùng nhau đôi trống mái theo bầy
Và con đường ngập nắng vàng ngây ngất
Hỡi đỉnh non mỏng manh đầy duyên dáng
Người biến đâu trong thanh vắng đêm nay?