Bản dịch của Huỳnh Thúc Kháng

Ngảnh lại non sông giấc mộng nồng,
Khiến người tơ tưởng giữa mênh mông.
Sông sâu khách đã mang gươm tếch,
Núi hiểm năm nào mở nẻo thông?
Muôn mối tơ tằm lòng chết chửa,
Ngàn năm mả cổ quỷ thiêng không?
Ba nhân khúc nọ nhiều người hoạ,
Bạch tuyết ca rồi chỉ ngóng trông.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]