☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Một số bài dịch khác cùng bài thơ
Một số bài dịch khác cùng dịch giả
Cuộc đời ba vạn sáu ngàn ngày
Hai vạn bảy ngàn chửa nghỉ tay
Bành Tổ, đương nhiên không ước đến
Buồn vui được mất chẳng cần hay!
Thời gian còn trẻ biết gì đâu
Khi lớn khôn rồi mới hiểu sâu
Cha mất than ôi côi cút sớm
Hắt hiu phần mẹ dĩa hao dầu
Với nước với nhà đã quyết tâm
Làm con hiếu để nghĩa thần dân
Sương lam gió chướng không hề nản
Chạy vạy trước sau trọn mọi phần
Bốn chục năm qua những nổi chìm
Nhọc nhằn tươi sáng vũng niềm tin
Biển xanh bao bận thành nương rẩy
Mệt mỏi cam cùng, bệnh cũng yên
Chưa nghỉ thân già, giữ tấm trung
Nổi lo trăm thứ rán ôm cùng
Đất trời như thể gom chung lại
Ngựa ký đau buồn ngủ lạnh lưng
Vua đà tự ý sai hư sinh
Trời cứ mặc nhiên giết bỏ hình
Thì gọi Phan Anh Nhàn nhận lấy
Cười suông Đoàn Trúc tính khôn linh
Trên đời sự vật thảy về không
Không sắc, sắc không chỉ một vòng
Hoạ phúc trời cho đều chủ ý
Nhân gian sắp xếp có tương đồng
Phạm Vũ Tử xưa chán mớ đời
Mong thầy bói phán chết cho rồi
Hoa Phong câu nói người thường nhắc
Nhiều thọ sinh mầm lắm nhục thôi
Nhìn tôi tóc bạc tựa Đông Sơn
Không khéo nâng lên bậc lão hơn
Tạo hoá dè chừng tăng tuổi thọ
Tượng gỗ mặt dày trán phẳng trơn.
Trời thẹn, bắt tôi chết sớm sao
Bàn cờ cõi thế sẽ tàn mau
Nếu khinh dịch số mà chờ mệnh
Thì sửa ngắn dài khó biết bao
Vắng vẻ đêm nay nhọc kéo dài
Đứng ngồi thắc thỏm chốn thư trai
Đường Lô và bậc cao hơn nữa
Vô tục, vô tri... huống mấy ai