Bản dịch của Bằng Việt

Hoa tử đinh hương. Vẫn như thời Xô Viết
Tím nhạt, phớt hồng như thế xưa nay
Chả lẽ đời mình lại chia ra từng khúc
Đoạn này rợp bóng cây, đoạn khác lội ao lầy?

Khi bạn bè hỏi tôi: Bây giờ còn viết nổi?
Viết tồi hơn hay khá hơn, cốt khỏi hoá nhạt phèo!
Tôi có khác được không, khi cuộc đời đã khác
Tôi xỏ giày đế cao, hay phải có cà kheo?

Tôi chỉ biết lắc đầu. Lại nhìn hoa, tự nhủ:
Khóm tử đinh hương vẫn đẹp thế trong chiều!

2001

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]