Bản dịch của Bằng Việt

Nhà tiếp nhà, xếp hàng từng dãy
Những khối vuông, buồn tẻ những khối vuông
Đơn điệu và bằng phẳng xếp hàng
Tôi nhìn mãi, tức mắt vì nhìn mãi
Vuông, vuông, vuông... in hằn vào tròng mắt
Mọi ý nghĩ trong đầu dần xếp gọn thành vuông
Đến cả giọt nước mắt trào ra
Cũng phải xếp hàng, rơi đều tăm tắp
Và trời ơi! Đâu còn là nước mắt
Chúng cũng là những giọt nước hình vuông!

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]