Bản dịch của Bùi Hạnh Cẩn

Ngọn núi ven sông tản mạn nhau
Nơi này danh tiếng nhất Đoài châu
Đã từng đeo ấn Kim Môn ẩn
Đánh dép còn tìm Ngọc Cục lâu
Mưa nhỏ vừa qua sen đỏ bãi
Chuông chùa chợt dóng nắng ngang lầu
Im lìm cởi áo nhìn xa thẳm
Cửa Phật vui sao ý nhiệm màu

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]