Bản dịch của Đỗ Ngọc Toại

Trong hoa, cúc quý khắp nơi nơi,
Nổi tiếng sao riêng núi Thuý thôi?
Sắc thắm xuân tươi nhờ khí đất,
Hoa vàng thu tiến, đẹp lòng trời.
Hôi tanh độ ấy, không mùi nhiễm,
Sương tuyết đông qua, mặc chuyện ngoài.
Nhờ có ông Đào trồng chỗ khác,
Hương thơm thường nức chốn xa xôi.