Bản dịch của Đỗ Khánh Hoan

Có ai biết giấc ngủ lướt qua mí mắt bé thơ từ đâu tới? Có. Người ta kể rằng giấc ngủ ở trong làng tiên nga, giữa bóng tôi rừng cây lờ mờ ánh đom đóm, ở đó lửng lơ hai nụ hoa ngây ngất thẹn thò. Từ đó giấc ngủ tới hôn mí mắt bé thơ.

Có ai biết nụ cười rập rờn trên môi bé thơ từ đâu mà ra khi em ngon giấc? Có. Người ta kể rằng một ánh trắng bạc non dại xanh xao từ vầng trăng lưỡi liềm đã chạm vào riềm đám mây mùa thu đang tan biến và nụ cười đã ra đời ở đó lần đầu trong giấc mơ buổi sáng ướt đẫm sương mai – nụ cười ấy rập rờn trên môi bé thơ khi em ngon giấc.

Có ai biết vẻ tươi mát dịu dàng, thơm tho nở trên tay chân bé thơ lẩn nơi nào lâu thế? Có. Vẻ tươi mát dịu dàng, thơm tho nở trên tay chân bé thơ đã truyền tình yêu mầu nhiệm dịu dàng, thầm lặng vào tim mẹ, khi người là con gái đồng trinh.