Bản dịch của Đỗ Đình Tuân

Đáng thương ông lão ngót lăm nhăm
Mặt xạm râu phơ mắt đỏ nhoèn
Ốm yếu mà không ngày nghỉ dưỡng
Suốt ngày phải uống rượu say mèm
Đường đời danh lợi không phân biệt
Cói Phật sắc không cũng nhập nhèm
Suy nghĩ mãi mà chưa hiểu nổi
Để khi thong thả hỏi trời xem