Bản dịch của Đào Xuân Quý

Chúng ta khóc trong dãy nhà chọc trời
Như ông cha ta ngày trước
Từng khóc than trong rừng cọ Châu Phi
Bởi chúng ta còn vẫn lẻ loi
Đêm đã xuống
Chúng ta còn sợ hãi.