Bản dịch của Đào Văn Nghi

Bốn mùa cảnh đẹp có là bao?
Phút chốc thoi đưa níu được nào?
Vạn dặm thân đi đời ẩn dật.
Một sân thu lại lá lao xao.
Lầu con gió thổi rèm lay động.
Xóm nhỏ đìu hiu tuyết phủ trào.(tràn)
Mỗi sáng buồn thêm đầu tóc bạc.
Lòng này uất nghẹn tỏ nơi nao?