村莊寒夜燃山木以自溫因作

風月凄涼一小齊,
雞聲遠遠動羈懷。
護禾野外誰吹貝,
辟霧床邊自爇柴。
天道似弓誰撥定,
人生如湎任安排。
疎慵病叟知何用,
但慕耡瓜此味佳。

 

Thôn trang hàn dạ nhiên sơn mộc dĩ tự ôn nhân tác

Phong nguyệt thê lương nhất tiểu trai,
Kê thanh viễn viễn động cơ hoài.
Hộ hoà dã ngoại thuỳ xuy bối,
Tịch vụ sàng biên tự nhiệt sài.
Thiên đạo tự cung thuỳ bát định,
Nhân sinh như miện nhậm an bài.
Sơ dung bệnh tẩu tri hà dụng,
Đãn mộ sừ qua, thử vị giai.


Nguyên chú: “Khánh Tân thôn” 慶津村 (Ở thôn Khánh Tân).

Bài thơ này làm khi tác giả ở Sơn Tây ẩn lánh.


[Thông tin 2 nguồn tham khảo đã được ẩn]

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Trúc Khê

Gió giăng lạnh lẽo một hiên thơ,
Eo óc gà thôn, dạ ngẩn ngơ.
Giữ lúa đồng khuya ai rúc ốc,
Hun sương buồng vắng tớ gây lò.
Như cung, lẽ đạo giời xui vậy,
Tựa bột, con người số định xưa.
Già yếu làm chi thân biếng nhác!
Cuốc vườn vui với thú giồng dưa.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Gió giăng lạnh lẽo đêm thơ,
Gà thôn eo óc ngẩn ngơ lòng già.
Thổi khuya giữ lúa tù và,
Hun sương buồng vắng mình ta gây lò.
Như cung lẽ đạo trời lo,
Bột xay số định chẳng do con người.
Làm thân già yếu biếng lười,
Cuốc vườn vui thú với đời giồng dưa.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời