Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Bàng Bá Lân
Đăng bởi tôn tiền tử vào 10/11/2019 17:41
O le chant de la pluie!
Paul Verlaine!
Đêm sâu tịch mịch,
Ta rơi rả rích
Gieo buồn lang thang
Trên muôn đường làng
Gặp anh lữ khách vội vàng,
Ta nương vai áo xem chàng về đâu?
Sa đồng sâu.
Rụng mái lầu,
Vại sành đợi nước chân cau,
Chị nào xấu hổ thì mau lăn vào!
Trên hàng rào,
Gió lay gào.
Chị em ríu ríu lánh vào bên song.
Cô kia ủ dột cô phòng,
Nghe ta thổn thức trong lòng rầu tiêu.
Gió ngừng reo,
Cây buồn thiu.
Hàng tre lướt thướt tiêu điều,
Kìa đôi cò nọ ra chiều băn khoăn.
Lăn tăn
Qua sân,
Ta hỏi rêu rằng:
- Nơi rêu ở có lạnh lùng không rêu?
Buồn như khêu
Cho cô gái đẹp ngừng thêu,
Bâng khuâng nghe nhóm tình yêu trong lòng.
Trong ao ta gợn muôn vòng
Cho con cá lượn mơ mòng đớp suông.
Mái lầu ta buông
Mành bạc.
Ta khua xào xạc
Lá rơi bên rèm.
Nhà khuya le lói ánh đèn,
Có ai nằm thức trong mền nghe mưa?