Thơ » Pháp » Arthur Rimbaud
Đăng bởi hongha83 vào 19/03/2009 03:58
Qu'il vienne, qu'il vienne,
Le temps dont on s'éprenne.
J'ai tant fait patience
Qu'à jamais j'oublie.
Craintes et souffrances
Aux cieux sont parties.
Et la soif malsaine
Obscurcit mes veines.
Qu'il vienne, qu'il vienne,
Le temps dont on s'éprenne.
Telle la prairie
À l'oubli livrée,
Grandie, et fleurie
D'encens et d'ivraies,
Au bourdon farouche
Des sales mouches.
Qu'il vienne, qu'il vienne,
Le temps dont on s'éprenne.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 19/03/2009 03:58
Xin qua đây, hãy tới đây
Thời gian khiến người mê say
Biết bao nhẫn nại đợi chờ
Ngay tim muôn thuở không quên
Cả sợ hãi lẫn đau đớn
Đã tan biến nhập tầng trên
Và cơn khát đốn hư này
Tràn huyết mạch,tối om vây
Xin qua đây, hãy tới đây
Thời gian khiến người mê say
Như một đồng cỏ mướt
Gieo xác chốn quên lãng
Lớn rộ và đơm bông
Bằng hương với cỏ tùng
Vo ve ồn dữ tợn
Từng đám, ruồi nhơ bẩn
Xin qua đây, hãy tới đây
Thời gian khiến người mê say
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 31/05/2019 16:01
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 13/11/2020 19:47
Xin qua đây, hãy tới đây
Thời gian khiến người mê say không ngờ
Biết bao nhẫn nại đợi chờ
Ngay tim muôn thuở bao giờ lãng quên
Đớn đau sợ hãi lẫn thêm
Đã tan biến nhập tầng trên của trời
Và cơn khát đốn hư rồi
Làm mờ tĩnh mạch của tôi đây này
Xin qua đây, hãy tới đây
Thời gian khiến người mê say không ngờ
Như là đồng cỏ mượt mà
Xác gieo quên lãng chốn xa sương mờ
Đơm bông và lớn rộ hoa
Trầm hương cùng với khói pha cỏ lùng
Vo ve ồn dữ ong rừng
Đám ruồi từng bẩn săn lùng thức ăn.
Xin qua đây, hãy tới đây
Thời gian khiến người mê say không ngờ.