Thơ » Canada » Anne Hébert
L'une de nous se décide
Et doucement approche la terre de son oreil
Comme une boite scellée toute sonore d'insectes prisonniers
Elle dit: "La prairie est envahie de bruit
Aucun arbre de parole n'y pousse ses racines silencieuses
Au coeur noir de la nuit
C'est ici l'envers du monde
Qui donc nous a chassés de ce côte?"
Et cherche en vain derrière elle
Un parfum, le sillage de son âge léger
Et trouve ce doux ravin de gel en guise de mémoire.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 30/03/2008 08:15
Một cô trong bọn tôi quyết định
Lắng tai nghe đất rất dịu dàng
Như lắng nghe cái hộp niêm phong đang vang tiếng côn trùng bị nhốt
"Đồng cỏ đầy âm thanh, cô tiếp
Chẳng cây ồn ào nào mọc rễ thầm ở đó
Nơi đen thẳm của đêm
Chính đây là mặt trái thế gian
Vậy ai đuổi chúng ta khỏi đó"
Cô ngoái lại tìm hoài
Một mùi hương, một dấu mờ của tuổi vô tư
Nhưng lại thấy, thay cho ký ức, một cái rãnh dịu êm băng giá.