М. Лозинскому

Они летят, они еще в дороге,
Слова освобожденья и любви,
А я уже в предпесенной тревоге,
И холоднее льда уста мои.

Но скоро там, где жидкие березы,
Прильнувши к окнам, сухо шелестят,—
Венцом червонным заплетутся розы
И голоса незримых прозвучат.

А дальше — свет невыносимо щедрый,
Как красное горячее вино...
Уже душистым, раскаленным ветром
Сознание мое опалено.


Hè 1916

Trong bản thảo của Akhmatova, bài thơ này được đề tặng cho Mikhail Lozinsky (1886-1955), nhà thơ, dịch giả và người bạn lâu năm của Akhmatova. Lozinsky là thành viên ban biên tập của tạp chí văn học-nghệ thuật Apollon, tạp chí đã xuất bản những bài thơ đầu tiên của Akhmatova. Ông cũng sở hữu nhà xuất bản Hyperborean và nguyệt san thơ cùng tên, nơi cũng đăng nhiều bài thơ của bà. Ông là người biên tập văn học cho cuốn sách thứ hai và thứ ba của bà, ЧеткиБелая стая, đồng thời giúp biên tập tuyển tập thơ Из шести книг năm 1940. Năm 1946, Lozinsky được trao giải thưởng Stalin cho bản dịch Thần khúc của Dante. Ngoài bài thơ trên, Akhmatova còn dành tặng ông các bài Zh. 78, 124 và 300. Không lâu trước khi qua đời, Akhmatova cũng hoàn thành cuốn hồi ký về Lozinsky.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Văn Thiết

Chúng đang bay, chúng đang ở trên đường
Những lời của tình yêu và giải thoát
Còn em trong nỗi sầu lo bài hát
Bờ môi em lạnh lẽo giá băng.

Nhưng sắp tới, nơi những cây bạch dương
Bên cửa sổ cúi mình kêu sột soạt
Những bông hồng một vòng hoa sẽ kết
Và những lời thầm kín sẽ ngân vang.

Còn xa xa – hào phóng một ánh đèn
Tựa hồ như rượu vang màu đỏ…
Đã thơm hương, đã nóng bừng ngọn gió
Và đã mê man tri giác của em.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Quỳnh Hương

Những lời yêu đương và giải thoát
Vừa bay lên, còn lơ lửng giữa chừng,
Mà tôi đã nôn nao chờ bài hát
Và làn môi cóng lạnh hơn băng.

Rất chóng thôi, nơi hàng dương thưa thớt
Tựa vào khung cửa sổ khẽ lao xao, -
Những đoá hồng kết thành vòng hoa thắm
Và dàn đồng ca vô hình sẽ cất cao.

Rồi sau đó – ánh sáng hào phóng thế
Như dòng vang đỏ nóng cứ dâng đầy...
Cơn gió thơm hương cuồng nhiệt mê say
Khiến tri giác của tôi cháy bùng như lửa.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời