Thơ » Nga » Anna Akhmatova
Đăng bởi nguyenvanthiet vào 08/04/2008 01:04
Тебе покорной? Ты сошел с ума!
Покорна я одной Господней воле.
Я не хочу ни трепета, ни боли,
Мне муж - палач, а дом его - тюрьма.
Но видишь ли! Ведь я пришла сама;
Декабрь рождался, ветры выли в поле,
И было так светло в твоей неволе,
А за окошком сторожила тьма.
Так птица о прозрачное стекло
Всем телом бьется в зимнее ненастье,
И кровь пятнает белое крыло.
Теперь во мне спокойствие и счастье.
Прощай, мой тихий, ты мне вечно мил
За то, что в дом свой странницу пустил.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi nguyenvanthiet ngày 08/04/2008 01:04
Nghe anh ư? Anh có điên không đấy!
Em chỉ nghe có mỗi Đức Chúa Trời
Giờ không còn muốn đớn đau, run rẩy
Chồng – kẻ hành hình, nhà chồng – hỏa ngục mà thôi.
Nhưng anh thấy! Em tự mình đến đó
Tháng mười hai gió đã rít trên đồng
Đã sáng lên chốn tù hãm của anh
Và bóng tối canh chừng sau cửa sổ.
Một con chim mơ về mặt kính trong
Đập hết mình mùa đông u ám
Máu dính vào đôi cánh trắng của chim.
Giờ trong em hạnh phúc và tĩnh lặng
Vĩnh biệt anh, anh mãi mãi dễ thương
Vì đã cho vào nhà kẻ hành hương.