Thơ » Nga » Anna Akhmatova
Đăng bởi nguyenvanthiet vào 09/04/2008 00:28
Прошло пять лет,— и залечила раны,
Жестокой нанесенные войной,
Страна моя,
и русские поляны
Опять полны студеной тишиной.
И маяки сквозь мрак приморской ночи,
Путь указуя моряку, горят.
На их огонь, как в дружеские очи,
Далеко с моря моряки глядят.
Где танк гремел — там ныне мирный трактор,
Где выл пожар — благоухает сад,
И по изрытому когда-то тракту
Автомобили легкие летят.
Где елей искалеченные руки
Взывали к мщенью — зеленеет ель,
И там, где сердце ныло от разлуки,—
Там мать поет, качая колыбель.
Ты стала вновь могучей и свободной,
Страна моя!
Но живы навсегда
В сокровищнице памяти народной
Войной испепеленные года.
Для мирной жизни юных поколений,
От Каспия и до полярных льдов,
Как памятники выжженных селений,
Встают громады новых городов.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi nguyenvanthiet ngày 09/04/2008 00:28
Năm năm trôi qua
Những vết thương chiến tranh lành lặn
Đất nước tôi, những cánh đồng Nga
Lại đầy ắp giá băng, tĩnh lặng.
Và những ngọn đèn biển xuyên qua bóng đêm
Hãy cháy lên chỉ đường cho thuỷ thủ
Những đôi mắt bạn bè như ngọn lửa
Từ biển xa xôi đang dõi mắt nhìn.
Nơi xưa xe tăng rú gầm – giờ máy kéo hoà bình
Vườn cây xanh – nơi xưa là đám cháy
Trên những con đường ngày xưa lầy lội
Giờ xe hơi vun vút lao nhanh.
Nơi ngày xưa những cây thông gãy cành
Vì đạn bom – giờ rừng thông xanh ngắt
Nơi xưa con tim khổ đau vì xa cách
Giờ đưa nôi, bà mẹ hát ru con.
Đất nước tự do và sẽ hùng mạnh hơn
Đất nước tôi! Nhưng xin muôn đời, mãi mãi
Ký ức về lửa chiến tranh thiêu trụi
Sống trong lòng, trong trí nhớ nhân dân.
Cho những thế hệ sau trong cuộc sống hoà bình
Từ biển Caxpiên đến vùng bắc cực
Từ những xóm làng thiêu trụi trong ký ức
Sẽ mọc lên những thành phố đẹp xinh.