“О тебе вспоминаю я редко...”

О тебе вспоминаю я редко
И твоей не пленяюсь судьбой,
Но с души не стирается метка
Незначительной встречи с тобой.

Красный дом твой нарочно миную,
Красный дом твой над мутной рекой,
Но я знаю, что горько волную
Твой пронизанный солнцем покой.

Пусть не ты над моими устами
Наклонялся, моля о любви,
Пусть не ты золотыми стихами
Обессмертил томленья мои,—

Я над будущим тайно колдую,
Если вечер совсем голубой,
И предчувствую встречу вторую,
Неизбежную встречу с тобой.


1913

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Quỳnh Hoa

Em bây giờ ít khi nhớ về anh
Và số phận của anh không đắm đuối
Nhưng trong hồn dấu vết không xoá nổi
Về cái lần gặp ngắn ngủi cùng anh.

Ngôi nhà anh em đi qua cố tình
Ngôi nhà đỏ trên con sông nước đục
Nhưng em biết rằng đắng cay hồi hộp
Xuyên qua mặt trời yên lặng của anh.

Dù không phải anh trên bờ môi em
Cúi nghiêng mình, về tình yêu van vỉ
Dù không phải anh làm cho bất tử
Bằng dòng thơ những mệt mỏi của em.

Em bí mật làm phép về tương lai
Nếu như buổi chiều hoàn toàn xanh thắm
Lần gặp gỡ thứ hai em linh cảm
Chắc chắn là gặp gỡ với anh thôi.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nhất Minh

Hiếm khi nào nghĩ về anh em nhớ,
Cũng không vào tròng, vương vấn số phận anh.
Nhưng tâm hồn không sao xoá cho đành
Cái lần ấy thoáng cùng anh gặp gỡ.

Em cố tình bỏ qua ngôi nhà anh màu đỏ,
Căn nhà đỏ trên nước đục dòng sông.
Nhưng em biết, em khiến xốn xang lòng
Sự yên tĩnh anh bị mặt trời xuyên thấu.

Dù anh không thốt nên lời yêu dấu,
Van vỉ, cầu xin tình yêu của em.
Không viết lời thơ vàng ngọc dịu êm
Khiến những mỏi mệt em trở nên bất tử.

Em bí mật cầu tương lai phù hộ
Nếu buổi tối bỗng đầy màu biếc xanh,
Em linh cảm một sự sẽ thành,
Nhất định có lần thứ hai gặp gỡ.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời