15.00
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại
4 người thích

Đăng bởi Cammy vào 22/06/2008 20:31

Sống nhờ đất, chết gửi thân cho đất

I
Mẹ sinh tôi cắt rau đem chôn
Một phần thịt gửi vào với đất
Tòi có một cuộc đời
Như trước kia mẹ tôi có một cuộc đời
Cha tôi, anh tôi và bao nhiêu về trước
Thực sự có cuộc đời...
Tóc đen, da bánh mật
Bàn tay lấm láp
Niềm vui Iộ ra miệng cười
Xúc động lộ ra khóe mắt
Những con người
Ôi, những cuộc đời!
Lành như đất
Nở từ lòng đất

Màu xanh của lá
Dịu dàng
Màu vàng hạt lúa
Ấm no...
Đất sinh ra
Đất cho màu sắc ấy.

II
Hơn ba trăm ngàn cây số đất
Hơn ba trăm ngàn!
Sau bài địa lý, đêm nằm thấy khó ngủ
Giường tôi nhỏ con con
Bên ngoài kia gió trăn trở
Qua những ngọn cây, qua những mái nhà...
Gió chạy trong đêm bao la
Đêm bao la trong kích thước của đất.

III
Ngày một nhiều những xúc động
Bởi cuộc sống đáng yêu

Nhìn ra sau nhà thấy núi cao
Biết gió mát thổi về đây từ biển...
Những nơi ấy tôi chưa từng đến
Nhưng tôi biết ở đấy có những cuộc đời!

Lòng tôi đã biết khao khát
Hòn đất cầm muốn gọi hòn đất ơi!

IV
Những vùng đất mới, những vùng đất mới,
Chẳng cuộc đời nào đi hết được đâu!
Toi không thể sống trước kia và dài mãi về sau
Nhưng được hôm nay trả ơn cho đất
Chính những ngày
Mà lứa hoa này của đất
Đã có Đảng kết lại thành vòng!
Hòn đất! Bác Hồ ta hôn
Hòn đất! Không muốn làm hai phần Nam Bắc
Hòn đất! Mồ hôi xưa chưa khô mồ hôi nay lại ướt
Hòn đất! Có thêm máu anh hùng...

Hòn đất! Cầm tay tôi muốn ghì vào lòng
Hôm nay đất nặng lắm!

V
Tôi từng là trẻ thơ
Tôi dần dần khôn lớn
Chính từ đất này
Tổ quốc tôi!

Tôi từng biết
Đất dịu dàng bề mặt
Đất rạo rực bề sâu
Đất mênh mông cho những khát khao
Và tình yêu đất hôm nay
Tôi hiểu chưa bao giờ nặng thế.

Vô cùng tự hào, vô cùng giản dị
Hôm nay và muôn vàn về sau
Tôi được sống trong tình yêu
Của đất!