Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin
Đăng bởi hongha83 vào 23/11/2022 19:53
Глаза скосив на ус кудрявый,
Гусар с улыбкой величавой
На палец завитки мотал;
Мудрец с обритой бородою,
Качая тихо головою,
Со вздохом усачу сказал:
«Гусар! всё тленно под луною;
Как волны следом за волною,
Проходят царства и века.
Скажи, где стены Вавилона?
Где драмы тощие Клеона?
Умчала всё времен река.
За уши ус твой закрученный,
Вином и ромом окропленный,
Гордится юной красотой,
Не знает бритвы; выписною
Он вечно лоснится сурьмою,
Расправлен гребнем и рукой. —
Чтобы не смять уса лихого,
Ты к ночи одою Хвостова
Его тихонько обвернешь,
В подушку носом лечь не смеешь,
И в крепком сне его лелеешь,
И утром вновь его завьешь. —
На долгих ужинах веселых,
В кругу гусаров поседелых
И черноусых удальцов,
Веселый гость, любовник пылкий,
За чье здоровье бьешь бутылки?
Коня, красавиц и усов.
Сраженья страшный час настанет,
В ряды ядро со треском грянет;
А ты, над ухарским седлом,
Рассудка, памяти не тратишь:
Сперва кудрявый ус ухватишь,
А саблю верную потом.
Окованный волшебной силой,
Наедине с красоткой милой
Ты маешься — одной рукой,
В восторгах неги сладострастной,
Блуждаешь по груди прекрасной,
А грозный ус крутишь другой.
Гордись, гусар! но помни вечно,
Что всё на свете скоротечно —
Летят губительны часы,
Румяны щеки пожелтеют,
И черны кудри поседеют,
И старость выщиплет усы».
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 24/11/2022 19:53
Mắt nhìn xuống bộ râu xoắn quăn
Người lính kỵ mỉm cười oai vệ
Tay vân vê hàng ria mép xoăn
Còn hiền triết râu cằm nhẵn nhụi
Khẽ lắc lắc mái đầu đã hói
Than thở cùng kỵ sĩ râu quăn
“Râu anh quăn tới tận mang tai
Có rượu vang và rum chăm tưới
Tự hào thay tuổi trẻ điển trai
Bàn cạo không bao giờ biết tới
Râu luôn bóng chất antimon
Được bàn tay chải chuốt như lược
Tự hào đi nhưng nhớ điều này
Trên đời rồi qua đi tất cả
Giờ huỷ diệt rồi sẽ đến ngay
Má hồng tàn là giờ phai nhạt
Tóc đen quăn cũng thành ra bạc
Râu như cước ở tuổi già nua”
Gửi bởi hongha83 ngày 24/11/2022 19:58
Bản dịch trên thiếu các đoạn:
...«Гусар! всё тленно под луною;
Как волны следом за волною,
Проходят царства и века.
Скажи, где стены Вавилона?
Где драмы тощие Клеона?
Умчала всё времен река...
... Чтобы не смять уса лихого,
Ты к ночи одою Хвостова
Его тихонько обвернешь,
В подушку носом лечь не смеешь,
И в крепком сне его лелеешь,
И утром вновь его завьешь. —
На долгих ужинах веселых,
В кругу гусаров поседелых
И черноусых удальцов,
Веселый гость, любовник пылкий,
За чье здоровье бьешь бутылки?
Коня, красавиц и усов.
Сраженья страшный час настанет,
В ряды ядро со треском грянет;
А ты, над ухарским седлом,
Рассудка, памяти не тратишь:
Сперва кудрявый ус ухватишь,
А саблю верную потом.
Окованный волшебной силой,
Наедине с красоткой милой
Ты маешься — одной рукой,
В восторгах неги сладострастной,
Блуждаешь по груди прекрасной,
А грозный ус крутишь другой....
Gửi bởi Tung Cuong ngày 14/01/2023 05:24
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 14/01/2023 07:41
Mắt liếc xuống bộ râu trông xoăn tít,
Chàng khinh kỵ nở nụ cười tít mít,
Tay vân vê râu mép thấy sướng mê;
Nhà hiền triết xoa cằm nhẵn râu ria,
Hơi lắc nhẹ mái đầu, sau cất tiếng,
Thở dài khẽ với chàng nuôi râu xoắn:
“Dưới ánh trăng, anh bạn, mọi thứ sẽ lụi tàn;
Sóng biển xanh đã lớp lớp dâng tràn,
Cuốn qua biết bao quốc gia, ngàn thế kỷ.
Anh nói thử, tường thành Vavilôn giờ đâu nhỉ?
Thế đâu rồi những vở kịch vô vị của Klêôn?
Dòng sông thời gian đã dọn dẹp sạch trơn.
Râu anh xoắn lên cao ngang tai vểnh,
Được chăm tưới rượu vang và rum ướt đẫm,
Anh tự hào về vẻ đẹp trẻ trai,
Không biết gì tới dao cạo dọn râu hoài,
Râu bóng mượt như antimon bao phủ
Tay và lược suốt ngày chăm chải đủ. -
Để không làm râu đẹp bị rối tung,
Đêm anh dùng tụng ca Khvostốc gói râu vào trong. -
Anh nương nhẹ nằm cho râu luôn vểnh,
Không dám úp mặt vào gối làm râu rối hẳn,
Khi ngủ say, vẫn phải nhớ giữ râu
Và sáng ra, tỉ mẩn tết thật lâu. -
Trong bữa tiệc vui đêm thâu dằng dặc,
Giữa đám khách khinh kị đầu tóc bạc
Và các chàng thiện xạ đậm râu đen,
Ơi khách yêu đời, đang yêu rộn lên,
Anh nâng cốc chúc mừng ai đích đáng?
Mừng cho ngựa, mỹ nhân hay ria xoắn.
Trận chiến kinh hoàng lập tức tới ngay,
Đạn nhằm vào hàng quân bắn thật dầy;
Anh chễm chệ trên lưng loài ngựa chiến,
Anh tỉnh táo, cái đầu còn nguyên vẹn:
Việc đầu tiên, anh tìm đến râu vân vê,
Sau mới rờ đến kiếm sắc thiêng ghê.
Anh đang bị sức mạnh siêu nhiên chi phối,
Một mình với mỹ nhân đang chống trọi,
Anh say sưa ngụp lặn mải mê
Trong ngọt ngào hoan lạc như mê đi,
Một tay lạc lối trên đôi gò bồng đào người đẹp,
Tay kia bận vân vê chùm râu xoắn chặt.
Cứ kiêu đi, anh khinh kị, nhưng nhớ cho,
Trên đời này mọi thứ đều hoá tro -
Thời gian hệt tử thần luôn có mặt,
Má hổng đỏ rồi đến ngày phải nhạt,
Tóc đen mun rồi đến đận bạc phau,
Tuổi già rồi vặt sạch từng sợi râu“.
Gửi bởi Tung Cuong ngày 14/01/2023 07:26
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 14/01/2023 07:29
Bài “Râu “này thuộc diện nghi vấn là có thật của Puskin không? Bài này xuất hiện sau khi Puskin mất, trong sổ ghi chép của nhiều người. Không được in trong Tuyển tập thơ Puskin chính thức, chỉ công bố trong các tập thơ lẻ.(Dẫn theo: Ru.wikisource.org)