К*** (Я помню чудное мгновенье)

Я помню чудное мгновенье:
Передо мной явилась ты,
Как мимолетное виденье,
Как гений чистой красоты.

В томленьях грусти безнадежной,
В тревогах шумной суеты,
Звучал мне долго голос нежный
И снились милые черты.

Шли годы. Бурь порыв мятежный
Рассеял прежние мечты,
И я забыл твой голос нежный,
Твои небесные черты.

В глуши, во мраке заточенья
Тянулись тихо дни мои
Без божества, без вдохновенья,
Без слез, без жизни, без любви.

Душе настало пробужденье:
И вот опять явилась ты,
Как мимолетное виденье,
Как гений чистой красоты.

И сердце бьется в упоенье,
И для него воскресли вновь
И божество, и вдохновенье,
И жизнь, и слезы, и любовь.


Puskin tặng Kerơnơ, một nhà thơ nữ đã gặp ở kinh đô Pêtécbua năm 1819. Năm 1825, Kerơnơ về thăm nhà ở Trigôxki, nơi nhà thơ thường lui tới trong thời gian bị đi đày ở Mikhailốpkôiê, hai người lại gặp nhau... Khi Kerơnơ ra đi, Puskin tặng nàng bài thơ này làm kỷ niệm.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 2 trang (14 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Bản dịch của Thuý Toàn

Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu
Trước mắt anh em bỗng hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.

Giữa day dứt sầu đau tuyệt vọng,
Giữa ồn ào xáo động buồn lo
Tiếng em nói bên tai anh văng vẳng,
Bóng dáng em anh gặp lại trong mơ.

Tháng ngày qua. Những cơn gió bụi
Đã xua tan mộng đẹp tuổi thơ,
Lãng quên rồi giọng em hiền dịu,
Nhoà tan rồi bóng dáng nguy nga.

Giữa cô quạnh âm u tù hãm
Dòng đời trôi quằn quại hắt hiu,
Chẳng tiên thần, chẳng nguồn cảm xúc,
Chẳng đời, chẳng lệ, chẳng tình yêu.

Cả hồn anh bỗng bừng tỉnh giấc
Trước mắt anh em lại hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.

Trái tim lại rộn ràng náo nức
Và trái tim sống dậy đủ điều
Cả tiên thần, cả nguồn cảm xúc
Cả đời, cả lệ, cả tình yêu.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
104.50
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Tạ Phương

Em ơi phút ấy nhớ hoài:
Bóng em yêu dấu mỉm cười bên anh,
Như làn ảo ảnh mong manh,
Như thần linh hiện trong tranh mơ màng.

Trong buồn vô vọng tràn lan,
Giữa dòng xuôi ngược muôn vàn âu lo,
Dáng em anh gặp trong mơ,
Giọng em - nghe giữa phút giờ đớn đau.

Tháng ngày mưa gió qua mau,
Cuốn theo giấc mộng đượm màu ấu thơ,
Quên rồi giọng nói êm ru,
Bóng em trong sắc sương mù dần tan.

Cô đơn trong cảnh chiều tàn,
Chốn lưu đày mỗi ngày tan một ngày,
Chẳng tiên thần, chẳng đắm say,
Chẳng đời, chẳng lệ, chẳng ngây ngất tình.

Bỗng hồn rạo rực bình minh
Khi em lại tới dịu lành bên anh,
Như làn ảo ảnh mong manh,
Như thần linh hiện trong tranh mơ màng.

Trái tim anh đập rộn ràng,
Như bừng thức dậy bàng hoàng sớm nay
Cả tiên thần, cả đắm say,
Cả đời, cả lệ, cả ngây ngất tình.

Tượng Thờ dù đổ vẫn thiêng
Miếu thờ bỏ vắng vẫn nguyên miếu thờ
44.75
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Hàn Sa

Khoảnh khắc diệu kì vẫn còn ghi nhớ
Thuở ban đầu em xuất hiện trước tôi,
Như ảo ảnh vụt bay qua trí nhớ
Như nữ thần của sắc đẹp tinh khôi.

Giữa day dứt bởi sầu bi nghẽn lối
Giữa ưu tư trong ồn ã hư vô,
Giọng em ngân - ôi êm ái vô bờ
Nét kiều diễm trong mơ tôi vẫn đợi.

Năm tháng trôi. Cơn bão lòng dữ dội
Xóa nhòa đi những mộng ước ban sơ,
Giọng em ngân tôi quên tự bao giờ
Quên cả những nét thanh cao vời vợi.

Chốn thâm sơn, cõi lưu đày tăm tối
Lặng lờ trôi ngày tháng cuộc đời tôi,
Vắng sự tôn thờ, thiếu nguồn cảm hứng
Vắng tình yêu, sự sống với lệ rơi.

Tâm hồn tôi lại bừng lên phơi phới:
Thêm một lần em xuất hiện trước tôi,
Như ảo ảnh vụt bay qua trí nhớ
Như nữ thần của sắc đẹp tinh khôi.

Tim lại đập với niềm hoan hỉ mới
Vì trái tim tất cả đã hồi sinh,
Cả sự tôn thờ, cả niềm cảm hứng
Cả lệ rơi, sự sống với tình yêu.


(Dịch tại St. Petersburg, 3/6/2002)
Rượu một tay, bút một tay
Mới hòng phun nổi chất cay cuộc đời
44.75
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Thái Bá Tân

Anh nhớ mãi phút giây kì diệu ấy,  
Khi trước anh em xuất hiện bất ngờ,
Như hình bóng một thiên thần lộng lẫy,
Như ngỡ ngàng hư ảo một giấc mơ.

Và sau đó, giữa dòng đời mệt mỏi,
Giữa lo âu và thất vọng, yếu mềm,
Anh vẫn nghe tiếng dịu dàng em nói,
Vẫn luôn nhìn thấy rõ bóng hình em.

Thời gian qua... Những tháng ngày sôi nổi,
Đã xua tan bao kỷ niệm êm đềm,
Và anh quên tiếng dịu dàng em nói,
Quên đã từng xinh đẹp bóng hình em.

Giữa lo âu và thất vọng, yếu mềm,
Đã xua tan bao kỷ niệm êm đềm,
Và anh quên tiếng dịu dàng em nói,
Quên đã từng xinh đẹp bóng hình em.

Nay giữa chốn lưu đầy thân tù ngục
Cuộc đời anh trôi lặng lẽ, tiêu điều,
Không cảm hứng, không ước mơ, hạnh phúc,
Không thánh thần, không sự sống, tình yêu.

Bỗng rạo rực lòng anh như ngày ấy
Khi trước anh em lại đến bất ngờ,
Như hình bóng một thiên thần lộng lẫy,
Như ngỡ ngàng hư ảo một giấc mơ.

Và lần nữa trái tim đầy cảm xúc,
Cho trái tim lần nữa có rất nhiều,
Cả cảm hứng, cả uớc mơ, hạnh phúc,
Cả thánh thần, cả sự sống, tình yêu...


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
34.67
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

mấy đính chính nhỏ

1/ Bản dịch của Thuý Toàn:
- Khổ 3, câu 3: Lãng quên rồi giọng em hiền dịu, (không phải "giọng nói em")
- Khổ 4, câu 3: Chẳng tiên thần, chẳng nguồn cảm xúc, (không phải "nguồi")
- Khổ 5, câu 1: Cả hồn anh bỗng bừng tỉnh giấc: (không phải "bỗng dưng")
- Khổ 5, câu 3: Như hư ảnh mong manh vụt biến, (lặp lại câu 3 khổ 1, không phải "hư ảo")
- Khổ 6, câu 3: Cả tiên thần, cả nguồn cảm xúc, (đối lại câu 3 khổ 4, không phải "thiên thần")

2/ Bản dịch của Thái Bá Tân thiếu khổ thứ hai. Nếu bạn Linh VN không có thì tôi sẽ bổ sung.


Tham khảo: Tuyển tập Puskin (Thơ. Trường ca), Nxb Văn học và Trung tâm Văn hoá Ngôn ngữ Đông Tây, 1999.
Văn phi sơn thuỷ vô kỳ khí,
Nhân bất phong sương vị lão tài.
15.00
Trả lời
Ảnh đại diện

Lỗi chính tả

Cảm ơn bạn, mình đã sửa lại các lỗi trong bản dịch của Thuý Toàn. Nhờ bạn xem lại giúp thêm là những chữ "thiên thần" còn lại có phải sửa thành "tiên thần" không hay vẫn để nguyên?

Ngoài ra xin bạn gửi nốt khổ 3 bản dịch của Thái Bá Tân.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
15.00
Trả lời
Ảnh đại diện

...

Câu Như thiên thần sắc đẹp trắng trong thì lại đúng là... "thiên thần" :-D

Bản dịch Thái Bá Tân, khổ 2 và 3:

Và sau đó, giữa dòng đời mệt mỏi,
Giữa lo âu và thất vọng, yếu mềm,
Anh vẫn nghe tiếng dịu dàng em nói,
Vẫn luôn nhìn thấy rõ bóng hình em.

Thời gian qua... Những tháng ngày sôi nổi,
Đã xua tan bao kỷ niệm êm đềm,
Và anh quên tiếng dịu dàng em nói,
Quên đã từng xinh đẹp bóng hình em.

Ngoài ra, khổ 1, câu 1 thừa chữ "gửi", câu 3 "lộng lẫy" gõ sót dấu nặng; khổ cuối thiếu một dấu phẩy :-P  Xong :-D


Tham khảo: Alexandr Puskin, Tuyển tập tác phẩm (năm tập), (Thơ, Trường ca), 1999.
Văn phi sơn thuỷ vô kỳ khí,
Nhân bất phong sương vị lão tài.
15.00
Trả lời
Ảnh đại diện

Trả lời

Trong bản dịch của Thuý Toàn những từ "thiên thần" không cần sửa lại thành "tiên thần" đâu ạ!

15.00
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nhất Minh

Anh nhớ mãi phút giây kỳ diệu
Em bất ngờ hiện đến trước anh
Tựa ảo hình thoáng bóng qua nhanh
Tựa thiên sứ đẹp vô ngần trong trắng

Giữa mệt mỏi buồn đau tuyệt vọng
Giữa âu lo ồn ã hư không
Êm ái tiếng em thoang thoảng trong lòng
Anh mơ thấy bóng hình em kiều diễm

Tháng ngày qua. Bão đời ập đến
Đã xua tan bao mơ ước thuở nào
Anh lãng quên tiếng êm ái ngọt ngào
Không còn nhớ bóng yêu kiều, diễm lệ

Nơi đày ải uất u, hoang phế
Tháng ngày anh trôi quằn quại, im lìm
Có còn đâu cảm hứng với thiêng liêng
Không nước mắt, không cuộc đời, tình ái

Giờ phấn hưng cho hồn anh đã tới:
Em bất ngờ lại hiện đến trước anh
Tựa ảo hình thoáng bóng qua nhanh
Tựa thiên sứ đẹp vô ngần trong trắng

Nhạc lòng anh tấu rộn ràng say đắm
Khúc hồi sinh hết thảy những niềm riêng
Cả rạt rào cảm hứng, cả thiêng liêng
Cả nước mắt, cả cuộc đời, tình ái

33.67
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Ngọc Châu

Anh nhớ phút giây diệu huyền
Trước anh em bỗng hiện lên bất ngờ
Như một ảo ảnh thoảng qua
Nữ thần tuyệt đẹp hài hoà trắng trong.

Buồn đau, thất vọng trong lòng
Giữa âu lo, xáo động cùng ưu tư
Vẫn thấy dáng em trong mơ
Thanh âm hiền dịu không mờ trong anh

Tháng năm. Bão táp chiến chinh,
làm tan đi ước mơ lành về em
Anh quên giọng nói dịu êm
Quên khuôn hình mang dáng tiên em rồi
Tháng ngày quằn quại giữa đời
Quạnh hiu, tăm tối ở nơi ngục tù
Không linh thần, chẳng tứ thơ
Chẳng yêu, cạn lệ, đời trơ vô tình

Hồn anh bừng tỉnh rất nhanh
Bởi em bỗng lại trước anh, vẫn là
như một ảo ảnh thoảng qua
Nữ thần tuyệt đẹp hài hoà trắng trong.

Tim anh bỗng đập tột cùng
Lại phục sinh bởi trùng phùng em ơi
Linh thần, thi tứ, cuộc đời,
Tình yêu, mắt lệ do nơi em mà.


Năm 1825, trong lần sang thăm trang trại láng giềng, Pushkin đã gặp nàng Anna Kern, người tạo cho ông cảm hứng để sáng tác bài thơ nổi tiếng Gửi K.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
15.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời

Trang trong tổng số 2 trang (14 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối