Правду сердце мое говорило,
И ограда была не страшна.
Не стучал я - сама отворила
Неприступные двери она.
Вдоль прохладной дороги, меж лилий,
Однозвучно запели ручьи,
Сладкой песнью меня оглушили,
Взяли душу мою соловьи.
Чуждый край незнакомого счастья
Мне открыли объятия те,
И звенели, спадая, запястья
Громче, чем в моей нищей мечте.
Опьяненный вином золотистым,
Золотым опаленный огнем,
Я забыл о пути каменистом,
О товарище бедном моем.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 30/11/2012 17:10
Trái tim ta tự nói lên sự thật
Bức tường vây không khủng khiếp chút nào
Cánh cổng thâm nghiêm nay không còn khép chặt
Ta không gõ cửa mà nàng tự mở đón ta vô
Hoa huệ nước hai bên đường lạnh mát
Trong vườn cây suối róc rách ngân nga
Tiếng hoạ mi ru hồn ta ngây ngất
Tiếng ngọt ngào xâm chiếm cả lòng ta
Trước mắt ta những vòng tay ôm niềm nở
Mở ra vùng lạ lẫm của hạnh phúc chưa quen
Những vòng đeo tay thõng xuống kêu xủng xoảng
Tiếng kêu vang to hơn cả ước mơ ta cùng khốn
Rượu sóng sánh vàng khiến ta ngấm men say
Ngồi bên lửa da căng hồng rát mặt
Lởm chởm đá con đường vừa đi ta quên mất
Quên chú lừa tội nghiệp, bạn ta