Thơ » Nga » Agnia Barto
Đăng bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 27/03/2007 00:59
Нет, в жизни мне не повезло,
Однажды я разбил стекло.
Оно под солнечным лучом
Сверкало и горело,
А я нечаянно - мячом!
Уж как мне нагорело!
И вот с тех пор,
С тех самых пор,
Как только выбегу
Во двор,
Кричит вдогонку кто-то:
- Стекло разбить охота?
Воды немало утекло
С тех пор, как я разбил стекло.
Но стоит только мне вздохнуть,
Сейчас же спросит кто-нибудь:
- Вздыхаешь из-за стекол?
Опять стекло раскокал?
Нет, в жизни мне не повезло,
Однажды я разбил стекло.
Идет навстречу мне вчера,
Задумавшись о чем-то,
Девчонка с нашего двора,
Хорошая девчонка.
Хочу начать с ней разговор,
Но, поправляя локон,
Она несет какой-то вздор
Насчет разбитых окон.
Нет, в жизни мне не повезло,
Меня преследует стекло.
Когда мне стукнет двести лет,
Ко мне пристанут внуки.
Они мне скажут:
- Правда, дед,
Ты брал булыжник в руки,
Пулял по каждому окну?-
Я не отвечу, я вздохну.
Нет, в жизни мне не повезло,
Однажды я разбил стекло.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 27/03/2007 00:59
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 27/03/2007 01:00
Một lần làm vỡ cửa
Tôi thật là không may
Sáng rực và nóng đỏ
Dưới ánh nắng mặt trời
Cái cửa kính mà tôi
Lỡ tung chân làm vỡ
Tôi cũng bị nung đỏ:
Bằng một chầu mắng to!
Từ ấy đến bây giờ
Vâng, đúng từ dạo ấy
Cứ dợm chân tôi chạy
Ra sân, là có người
Quát với theo, bực bội:
- Định đánh vỡ kính sao?
Thời gian chảy, nước chao
Lâu lắm rồi... từ bấy
Nhưng mỗi lần ai thấy
Tôi thở dài vu vơ
Là họ cũng nghi ngờ:
- Chắc buồn chuyện cửa sổ
Lại đánh vỡ nữa rồi
Vâng, quả thực là tôi
Xui xẻo vì cái cửa!
Hôm qua tôi còn nhớ
Gặp một cô bé xinh
Ở cùng khu với mình
Đang đắm chìm suy nghĩ
Định chuyện trò một tí
Có ai ngờ cô ta
Sửa món tóc lòa xòa
Nói những điều nhảm nhí
Chuyện kính vỡ ngày xưa
Đấy, tôi xui xẻo chưa
"Tấm kính" này theo mãi!
Rồi sẽ đến một mai
Tôi tròn 200 tuổi
Lũ cháu tôi sẽ tới
Và sẽ hỏi: Ông ơi
Có phải đã có thời
Ông cầm viên đá cuội
Ném từng ô cửa tối?
Thì tôi sẽ chẳng nói
Chỉ thở dài bâng quơ
Một lần làm vỡ cửa
Tôi thật là không may!
Gửi bởi hảo liễu ngày 29/04/2015 22:45
Trong cuộc đời tớ chẳng gặp may
Có một lần tớ chót làm vỡ kính.
Kính cửa sổ dưới mặt trời lấp lánh
Sáng rực và tươi cười,
Còn tớ chơi bóng – hoàn toàn tình cờ thôi!
Thế mà tớ khổ mãi...
Từ bấy đến giờ
Từ bấy đến tận giờ,
Hễ tớ chạy xuống sân
Lập tức có ai đó,
Hét sau lưng:
– Này, cẩn thận, kính nhà ai sắp vỡ?
Dù từ cái ngày không may đó
Bao nhiêu là năm tháng đã trôi qua.
Cứ hễ tớ thở dài
Lập tức có người quan tâm hỏi:
– Lại gây chuyện gì thế?
Thêm kính nhà ai vỡ hay sao?
Không, trong cuộc đời tớ chẳng gặp may
Có một lần tớ chót làm vỡ kính
Ngay như ngày hôm qua đấy,
Cô bé xinh xinh bên hàng xóm
Đi ngược chiều, vừa đi vừa nghĩ ngợi
Cơ hội hay quá đi thôi.
Tớ vừa mới định hỏi han,
Thế mà cô nàng
Nhắc lại chuyện kính vỡ đã tám đời,
Dù vẫn không quên sửa đôi bím tóc.
Trong cuộc đời tớ chẳng gặp may
Những mảnh vỡ cứ theo tớ suốt.
Chắc còn theo đến ngày tớ hai trăm tuổi mất,
Khi lũ chắt bám theo hỏi tò mò:
– Cụ ơi, có phải
Ngày còn là trẻ nhỏ
Cụ lang thang dưới từng cửa sổ,
Với hòn đá trong tay?
Tớ thì đã quên mất, tớ chỉ biết thở dài...
Không, rõ là đời tớ chẳng gặp may
Chỉ một lần tớ chót làm vỡ kính.