Chưa có đánh giá nào
Ngôn ngữ: Tiếng Nga
6 bài trả lời: 3 bản dịch, 3 thảo luận
1 người thích

Đăng bởi Tung Cuong vào 14/12/2009 19:04

“На заре ты её не буди...”

На заре ты её не буди:
На заре она сладко спит!
Утро дышит у ней на груди,
Ярко пышет на ямках ланит.

И подушка её горяча,
И горяч утомительный сон,
И чернеясь бегут на плеча
Косы лентой с обеих сторон.

А вчера у окна ввечеру
Долго, долго сидела она
И следила по тучам игру,
Что, скользя, затевала луна, -

И чем ярче играла луна,
И чем громче свистал соловей,
Всё бледней становилась она,
Сердце билось больней и больней.

Оттого на юной груди,
На ланитах так утро горит.
Не буди ж ты её не буди:
На заре она сладко так спит.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (6 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Tùng Cương

Đừng gọi con thức dậy lúc hừng đông:
Buổi mai sớm, con đang thiêm thiếp ngủ!
Màu má hồng rực trên lúm đồng tiền
Ánh nắng sớm phập phồng trên ngực trẻ.

Và chiếc gối con nằm đang nóng hổi,
Cả giấc mơ mệt mỏi cũng nóng theo,
Đôi bím tóc – lụa mềm xuôi hai phía
Sắc đen đen, chạy dài xuống bờ vai.

Cả buổi tối, quẩn quanh bên cửa sổ
Con cứ ngồi tại đó, ngồi rất lâu
Con mải mốt nhìn mây bay thành đám
Trăng khi mờ, khi tỏ lướt qua mau.

Ánh sáng trăng càng rực rỡ bao nhiêu,
Hoạ mi hót càng vang xa ngần ấy,
Vẻ mặt con như càng tái xanh hơn,
Trái tim đập, cơn đau thêm đau nữa.

Vì trên đôi vồng ngực tơ non,
Ánh nắng sớm đang hồng trên đôi má
Đừng gọi con thức dậy lúc hừng đông:
Buổi mai sớm, con đang thiêm thiếp ngủ.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

sửa một từ

Em nghĩ nên viết là "lúm đồng tiền".

"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Cám ơn

Chào HX Tuyết!
Cám ơn đã chỉ đúng lỗi chính tả.Tôi đã sửa.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Ngọc Châu

Đừng đánh thức nàng lúc rạng đông
Tinh sương lịm ngọt giấc mơ nồng!
Ban mai nhẹ thở trên lồng ngực
Lúm đồng tiền son giữa má hồng

Chiếc gối của nàng cũng ấm lên
Giấc mơ mệt mỏi nóng triền miên
Bím tóc duỗi dài theo hai phía
Sắc huyền xuôi chảy xuống vai mềm

Suốt chiều qua ngóng bên song cửa
Nàng ngồi, ngồi mãi đó chẳng rời
Cứ dõi theo đám mây đùa rỡn
Trêu chòng trăng lúc chắn lúc thôi

Và trăng càng rực rỡ bao nhiêu
Họa mi càng ríu rít hót theo
Nàng thì mỗi lúc thêm nhợt nhạt
Trái tim đau, đau cả trời chiều.

Nên ngực non tơ mới phập phồng
Trên má kia nắng sớm tô hồng
Đừng ai đánh thức nàng dậy nhá:
Ngọt ngào giấc ngủ lúc hừng đông.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Quỳnh Hương

Nắng mai lên đừng gọi con dậy nhé,
Con ngủ êm đềm say nhất lúc rạng đông!
Bình minh thở nhẹ nhàng trên ngực trẻ,
Đôi má lúm đồng tiền đang rực hồng.

Cả chiếc gối dưới đầu con nóng bỏng,
Giấc mơ mệt nhoài trăn trở nóng theo.
Hai bên mặt thiên thần trong giấc ngủ
Dài tới vai tóc kết bím sẫm màu.

Mà đêm muộn hôm qua bên cửa sổ
Con trầm ngâm ngồi mãi thật là lâu.
Con nhìn theo những đám mây u ám,
Và vầng trăng trôi nổi phía trên đầu,-

Khi ánh trăng càng rạng ngời toả sáng,
Giọng hoạ mi càng thánh thót đua theo,
Con cứ thế càng ngày càng nhợt nhạt,
Trái tim con càng đau đớn thêm nhiều.

Vì thế nên buổi sáng trên ngực trẻ,
Trên đôi má con mới thật rực hồng.
Nắng mai lên đừng gọi con dậy nhé,
Con ngủ êm đềm say nhất lúc rạng đông!

15.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Phân tích bài thơ “Đừng gọi con thức dậy lúc rạng đông”

Nếu không nắm vững tiểu sử của A.Phet, thì câu chuyện sáng tác bài thơ “Đừng gọi con thức giấc lúc hừng đông” có thể coi là có liên quan tới mối tình của ông với Maria Laditr. Giả thuyết này rõ ràng là sai, vì khi xuất hiện bài thơ này, Phet chưa hề quen thiếu nữ sau này trở thành người tình bên ông suốt đời.
Theo một trong nhiều giả thuyết, thì năm 1842, trong một lần đến thăm nhà bạn và ở lại qua đêm, Phet biết chuyện là, cô con gái bé bỏng của chủ nhà bị bệnh nặng, bé bị suy tim, không chữa được và đang chết dần chết mòn, nhà thơ tỏ ra rất thương cảm cháu bé xinh xắn, thơ ngây mà gặp số phận không may. Nhân vật trữ tình đã miêu tả cô bé xinh xẻo, mảnh mai, yếu đuối, vào lúc rạng đông - buổi bình minh của cuộc đời - nghĩa là đang tuổi ấu thơ. Phet đã khuyên người mẹ đừng đánh thức con dậy vào lúc rạng đông, khi con đang bình yên ngủ say.
Theo một số người cùng thời không được xác thực, em gái sau đó đã chết trong khi ngủ. Đó là lối thoát duy nhất cho em để thoát khỏi căn bệnh vô phương cứu chữa và cách ra đi nhẹ nhàng nhất cho em.
(Theo nguồn: https://obrazovaka.ru/ana...e-ty-ee-ne-budi.html)

Chưa có đánh giá nào
Trả lời