Đăng bởi hongha83 vào 12/06/2012 09:25
Pierwszy raz jam niewolnik z mojej rad niewoli;
Patrzę na ciebie, z czoła nie znika pogoda;
Myślę o tobie, z myśli nie znika swoboda;
Kocham ciebie, a przecież serce mię nie boli.
Nieraz brałem za szczęście chwileczkę swawoli,
Nieraz mię obłąkała wyobraźnia młoda,
Albo słówka zdradliwe i wdzięczna uroda:
Lecz wtenczas i rozkosznej złorzeczyłem doli.
Nawet ową, gdy ową kochałem niebiankę,
Ileż łez, jaki zapał, jaka niegdyś trwoga!
I żal teraz na samą imienia jej wzmiankę....
Z tobą tylko szczęśliwy, z tobą, moja droga!
Bogu chwała, że taką zdarzył mi kochankę,
I kochance, że uczy chwalić Pana Boga.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 12/06/2012 09:25
Nô lệ, lần này anh yêu cảnh anh nô lệ
Anh nhớ em, tâm hồn anh nhớ em sâu
Nét mặt anh vẫn thanh bình như thế
Anh yêu em, lòng anh không hề có thương đau
Hạnh phúc, anh hưởng nó không lâu dài
Thường anh bị mắc lưới vây của ảo tưởng
Nụ cười và lời đường mật hay làm anh ham muốn
Rồi anh lại rủa nguyền sự say đắm phút giây
Dù sao anh cũng thờ người con gái nhà trời
Bao lệ chảy! Lòng anh lo âu như lửa cháy
Nhớ em, tim anh buồn thương chẳng thấy vơi
Em ơi, anh chỉ sung sướng với em thôi
Cám ơn trời đã cho anh người yêu diễm lệ
Cám ơn tình yêu đã dạy anh biết ngợi ca Thượng Đế