Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi hongha83 vào 06/10/2012 21:37
高齋常見野,
愁坐更臨門。
十月山寒重,
孤城月水昏。
葭萌氐種迥,
左擔犬戎存。
終日憂奔走,
歸期未敢論。
Cao trai thường kiến dã,
Sầu toạ cánh lâm môn.
Thập nguyệt sơn hàn trọng,
Cô thành nguyệt thuỷ hôn.
Gia manh để chủng quýnh,
Tả Đảm khuyển Nhung tồn.
Chung nhật ưu bôn tẩu,
Quy kỳ vị cảm luân.
Ngồi trong phòng sách thường thấy cánh đồng,
Bèn tới cửa ngồi buồn.
Tháng mười núi lạnh hơn lúc thường,
Thành cô đơn, nước có trăng vào buổi tối.
Mầm sen dưới đáy trồng xen nhau,
Cái việc chính là Khuyển Nhung còn quấy rối,
Suốt ngày lo chạy đây đó,
Ngày về chưa dám bàn đến.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Nhà cao nhìn đồng quạnh
Lòng buồn, ngồi cửa trông
Tháng mười núi sớm lạnh
Thành côi khí nước xông
Lau sậy thấp trải miết
Đường Tả Đảm đồn Nhung
Suốt ngày lo trốn chạy
Ngày về không dám mong
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 08/06/2015 18:38
Phòng sách thường thấy ruộng,
Bèn tới cửa ngồi buồn.
Tháng mười núi lạnh lắm,
Trăng nước chiều thành đơn.
Mầm sen trồng cạn đáy
Lo việc, Khuyển Nhung còn.
Suốt buổi cứ đôn đáo,
Ngày về chưa dám bàn.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 01/01/2020 12:07
Ngồi phòng sách cảnh quê thưởng thức
Tới cửa ngồi buồn bực vẩn vơ
Tháng mười núi lạnh bất ngờ
Thành sông cô qụạnh mờ mờ ánh trăng
Mầm cỏ lau đáy sông mọc khắp
Ở Tả Đàm còn gặp chó Nhung
Suốt ngày lo chạy lung tung
Ngày về chưa dám tỏ cùng một ai.