Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi Vanachi vào 08/03/2014 15:47
君不見道邊廢棄池,
君不見前者摧折桐。
百年死樹中琴瑟,
一斛舊水藏蛟龍。
丈夫蓋棺事始定,
君今幸未成老翁,
何恨憔悴在山中。
深山窮穀不可處,
霹靂魍魎兼狂風。
Quân bất kiến đạo biên phế khí trì,
Quân bất kiến tiền giả tồi chiết đồng.
Bách niên tử thụ trung cầm sắt,
Nhất hộc cựu thuỷ tàng giao long.
Trượng phu cái quan sự thuỷ định,
Quân kim hạnh vị thành lão ông,
Hà hận tiều tuỵ tại sơn trung.
Thâm sơn cùng cốc bất khả xứ,
Tích lịch võng lượng kiêm cuồng phong.
Anh chẳng thấy: bên đường ao bị bỏ hoang,
Anh chẳng thấy: ngay trước ao có cây ngô đồng mục gãy.
Cây trăm năm chết đi còn tạo ra được cái đàn quý,
Một đấu nước đọng có rồng thiêng ẩn trong đó.
Thân trai sau khi chết thì sự nghiệp mới rõ,
Nay anh may mắn chưa thành ông già,
Cớ sao lại rầu rĩ ở nơi hang núi.
Rừng sâu núi thẳm là nơi không thể ở được,
Có đầy sấm chớp, quỷ ma với gió cuồng.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 09/03/2014 15:47
Anh chẳng thấy bên lối vũng ao tù
Anh chẳng thấy gần đó cây đồng khô
Đồng khô đẽo được cây đàn tốt
Ao tù náu được con rồng to
Sập ván mới định đời trượng phu
Anh nay may vẫn chửa già nua
Cớ chi trong núi sống lò cò?
Non thẳm, rừng sâu ở sao được
Sét vang, gió giật, quỷ reo hò
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 09/03/2015 00:10
Thấy chăng anh bên đường vũng ao tù,
Thấy chăng anh gục cạnh cây đồng khô.
Cây trăm năm chết đàn được chế,
Nước một đấu đọng rồng náu nhờ.
Thân trai, ván đóng đời mới định,
Anh nay may mắn tuổi chưa già,
Cớ sao trong núi cứ bơ phờ.
Núi sâu rừng rậm ở sao được,
Sấm rung, gió giật, quỷ ma chờ.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 20/12/2019 11:00
Anh không thấy bên đường vũng ao bỏ?
Anh không thấy cây đồng gãy gần đó?
Cây chết trăm năm đẽo đàn cầm,
Trong vũng nước nhỏ con rồng nằm.
Trượng phu đậy hòm mới đoán định,
Huống anh may sao còn trẻ lắm.
Giận gì tiều tuỵ trong núi này?
Non thẳm hang cùng sao lắt lay?
Khi sét vang, gió giật quỷ từng bầy.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 20/12/2019 11:02
Anh chẳng thấy: bên đường ao bỏ
Anh chẳng hay: đồng đổ nghe gần
Gỗ cây cổ thụ làm đàn
Một thau nước đọng rồng nằm ẩn thân
Trượng phu định khi quan tài đóng
Nay anh đây may mắn chưa già
Cớ sao rầu rĩ non xa
Rừng sâu núi thẳm không là nơi yên
Cuồng phong sấm sét ma thiêng.