Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 01/04/2015 22:29
老恥妻孥笑,
貧嗟出入勞。
客情投異縣,
詩態憶吾曹。
東郭滄江合,
西山白雪高。
文章差底病,
回首興滔滔。
Lão sỉ thê noa tiếu,
Bần ta xuất nhập lao.
Khách tình đầu dị huyện,
Thi thái ức ngô tào.
Đông quách thương giang hợp,
Tây sơn Bạch Tuyết cao.
Văn chương sai để bệnh,
Hồi thủ hứng thao thao.
Lão già này ngượng vì vợ con cười,
Than nghèo nên ra vào thấy khó nhọc.
Mang tình khách đi tới huyện khác,
Lòng thơ nhớ đến bạn của tôi.
Ngoại ô phía đông, có dòng sông xanh chảy,
Núi Tây, chỏm Bạch Tuyết cao vời.
Mê văn chương trong cả cơn bệnh,
Ngoảnh đầu đi hứng lại tuôn rào rào.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 01/04/2015 22:29
Ta sợ vợ con cười,
Ra vào than nghèo khổ.
Tình khách, sang huyện bên,
Lòng thơ nhớ bạn cũ.
Mé đông, sông vòng quanh,
Núi Tây, tuyết trắng xoá.
Mang bệnh cứ mê văn,
Dạt dào hứng nghểnh cổ.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 23/11/2019 18:11
Già rồi sợ vợ con cười,
Cuộc đời lận đận nghèo thôi kể gì!
Tình lữ khách tôi đi huyện mới,
Nhưng tứ thơ lại vẫn chúng ta.
Phía Đông thành sông hợp cả ba,
Núi phía Tây tuyết pha trắng trời.
Nợ văn chương đều mang tất cả,
Quay đầu nhìn hứng đã tuôn trào.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 23/11/2019 18:13
Già này đối vợ con ngượng ngịu
Vì ra vào túng thiếu than nghèo
Huyện gần tình khách mang theo
Thi phong nhung nhớ dạt dào nhóm ta
Ngoại ô đông ngã ba sông hợp
Núi phía tây có tuyết trắng cao
Văn chương nghiệp đã vướng vào
Quay đầu thi hứng tuôn trào mênh mông.