Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 24/05/2015 18:40
納納乾坤大,
行行郡國遙。
雲山兼五嶺,
風壤帶三苗。
野樹侵江闊,
春蒲長雪消。
扁舟空老去,
無補聖明朝。
Nạp nạp càn khôn đại,
Hàng hàng quận quốc diêu.
Vân sơn kiêm Ngũ Lĩnh,
Phong nhưỡng đới Tam Miêu.
Dã thụ xâm giang khoát,
Xuân bồ trưởng tuyết tiêu.
Biên chu không lão khứ,
Vô bổ thánh minh triều.
Bát ngát càn khôn rộng,
Lớp lớp làng mạc xa.
Mây núi trùm Ngũ Lĩnh,
Gió đất trải dài vùng Tam Miêu.
Cây đồng chiếm cả vùng sông rộng,
Cỏ tươi mọc đầy khi tuyết tan.
Chỉ có thuyền con của ông già trôi,
Thời đại của vị thánh anh minh chẳng có ăn nhằm gì.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 24/05/2015 18:40
Bát ngát càn khôn rộng,
Lớp lớp làng mạc xa.
Ngũ lĩnh mây núi phủ,
Tam miêu đất trải ra.
Sông rộng, lấn cây ruộng,
Tuyết tan, mọc cỏ bồ.
Chỉ có thuyền lão nhỏ,
Thời đại ích gì ta!
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 30/07/2019 20:04
Trời đất rộng bao la thu nạp
Nhận hàng hàng làng mạc xa xa
Mây trùm Ngũ Lĩnh tỉnh nhà
Tam Miêu gió thổi kinh qua đất mình
Cây đồng chiếm cả vùng sông rộng
Cỏ khi tan tuyết đóng mọc liền
Chèo suông ông lão trên thuyền
Chẳng làm gì giúp chính quyền thánh minh.