Thơ » Trung Quốc » Vãn Đường » Đỗ Mục
Đăng bởi Hà Như vào 17/11/2012 11:25, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 25/04/2024 21:18
何處吹笳薄暮天,
塞垣高鳥沒狼煙。
遊人一聽頭堪白,
蘇武曾經十九年。
Hà xứ xuy già bạc mộ thiên,
Tái viên cao điểu một lang yên.
Du nhân nhất thính đầu kham bạch,
Tô Vũ tằng kinh thập cửu niên.
Trời gần tối, nơi nào cất lên tiếng kèn Hồ,
Tường thành biên ải chim bay cao che khuất khói phân sói.
Khách đến thăm biên ải nghe tiếng khèn khiến đầu trắng ra,
Thế mà ông Tô Vũ đã từng ở mười chín năm.
Trang trong tổng số 1 trang (6 bài trả lời)
[1]
Bỗng đâu chiều vẳng tiếng kèn Hồ
Ải vắng, chim che khói mịt mờ
Khách đến nghe qua đầu bạc trắng
Đừng quên năm tháng của Ông Tô.
Gửi bởi Nguyễn phước Hậu ngày 14/11/2013 17:38
Trời tối kèn Hồ vọng xứ mô
Chim cao nào thấy khói nguy cơ.
Một nghe khách lạ đầu thêm bạc
Mười chín năm dài... khiếp họ Tô.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 13/09/2015 14:05
Trời tối nơi đâu vọng tiếng kèn
Chim cao mờ mịt khói tường biên
Khách nghe một khúc đầu phơ bạc
Tô Vũ nơi nầy mấy chục niên
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 22/06/2016 08:20
Trời xế chiều nghe kèn lá thổi
Chim bay cao, không khói vương lầu
Nghe một tiếng, muốn bạc đầu
Họ Tô mười chín năm sầu ai hay.
Gửi bởi Trần Đông Phong ngày 12/11/2018 11:35
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Trần Đông Phong ngày 23/05/2021 23:49
Kèn lá thổi đâu chiều nhạt ánh
Chim cao thành ải khói lang tàn
Thoạt nghe lữ khách đầu thành trắng
Tô Vũ trải đây mười chín năm
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 13/07/2019 16:27
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 28/12/2020 18:35
Cất lên gần tối tiếng kèn Hồ,
Biên ải chim che khuất khói mờ.
Khách đến nghe khèn đầu muốn bạc,
Năm dài mười chín phục ông Tô.