Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Đoàn Huyên
Đăng bởi hongha83 vào 12/05/2016 14:04
天地從來名逆旅,
江山隨處即芳鄰。
公餘便可親童輩,
客散何妨友古人。
靜聽禽蟲探物理,
閑觀花草養天真。
悠悠此外非關我,
聊與乾坤毓一春。
Thiên địa tòng lai danh nghịch lữ,
Giang sơn tuỳ xứ tức phương lân.
Công dư tiện khả thân đồng bối,
Khách tán hà phương hữu cổ nhân.
Tĩnh thính cầm trùng thám vật lý,
Nhàn quan hoa thảo dưỡng thiên chân.
Du du thử ngoại phi quan ngã,
Liêu dữ càn khôn dục nhất xuân.
Xưa nay trong trời đất gọi là nơi trú tạm
Núi sông chỗ nào cũng là hàng xóm tốt
Xong việc quan có thể vui chơi với các cháu
Khi khách ra về, ngại gì không làm bạn với người xưa
Lặng nghe tiếng chim, côn trùng để tìm hiểu cái lý của sự vật
Nhàn xem hoa cỏ nuôi dưỡng thiên chân
Ngoài cái xa xôi đó ra, tất cả đều không quan hệ gì đến ta
Hãy cùng với trời đất nuôi dưỡng mùa xuân
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 11/05/2016 14:04
Trời đất xưa nay nơi tạm trú
Núi sông đâu cũng xóm giềng thân
Việc xong, chơi với đàn con trẻ
Khách vãn, vui cùng bạn cổ nhân
Chim chóc, lắng nghe, tường vật lý
Cỏ hoa, nhàn ngắm, giữ thiên chân
Ngoài ra nào có gì quan hệ
Vũ trụ cùng ta mãi mãi xuân
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 06/02/2019 16:42
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 18/11/2019 16:51
Trời đất xưa nay chốn trú thân,
Núi sông đâu cũng xóm giềng gần.
Việc quan xong hết chơi cùng cháu
Khách vãng, ngại gì bạn cố nhân.
Hãy lắng nghe chim trùng hiểu vật,
Nhàn xem hoa cỏ dưỡng thiên chân,
Ngoài ra tất cả không quan hệ,
Vũ trụ hãy cùng xuân dưỡng thần.