Thơ » Trung Quốc » Vãn Đường » Đỗ Tuân Hạc
Đăng bởi hongha83 vào 13/10/2008 18:34, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 30/05/2019 00:00
夫因兵死守蓬茅,
麻苧衣衫鬢髮焦。
桑柘廢來猶納稅,
田園荒後尚征苗。
時挑野菜和根煮,
旋斫生柴帶葉燒。
任是深山更深處,
也應無計避征徭。
Phu nhân binh tử thủ bồng mao,
Ma trữ y sam mấn phát tiêu.
Tang giá phế lai do nạp thuế,
Điền viên hoang hậu thượng chinh miêu.
Thì khiêu dã thái hoà căn chử,
Toàn chước sinh sài đới diệp thiêu.
Nhậm thị thâm sơn cánh thâm xứ,
Dã ưng vô kế tỵ chinh dao.
Chồng chết trận, một mình giữ nếp nhà tranh,
Áo bằng gai, đầu tóc vàng khè.
Việc tằm tang bỏ hoang rồi, thuế vẫn phải nộp,
Ruộng vườn không trồng trọt, còn bị đòi thuế thóc lúa.
Bửa ăn thường hái rau dại nấu cả rễ,
Thiếu củi, đem cành tươi vừa chặt được, để cả lá mà đốt.
Dù vào tận núi sâu, càng sâu hơn nữa,
Cũng không cách nào trốn khỏi đóng thuế đi phu.
Trang trong tổng số 1 trang (6 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 13/10/2008 18:34
Chết chồng, bà giữ túp tranh khô
Quần áo đay gai, mái tóc thô
Dâu cửi bỏ không còn nạp thuế
Ruộng vườn để phế vẫn đòi tô
Rau đồng lẫn rễ cho qua bữa
Củi lá tươi nguyên cũng đốt lò
Dù ở rừng sâu nơi quạnh vắng
Phu phen thuế má cũng theo về
Gửi bởi Vanachi ngày 13/10/2008 20:56
Có 1 người thích
Vì chồng chết trận giữ cơ ngơi,
Mái tóc vàng hoe, tấm áo gai.
Vườn ruộng bỏ hoang, tô vẫn thúc,
Dâu tằm bỏ phế, thuế chưa thôi.
Hết tìm rau nấu niêu canh nhạt,
Xoay chặt cành đun mớ củi tươi.
Ở tận hang cùng nơi hóc núi,
Cũng không thoát khỏi thuế xâu đòi.
Chồng chết trận, nhà tranh một nóc,
Áo gai thô, đầu tóc cháy vàng.
Tô nộp, dù chẳng tằm tang,
Ruộng đồng hoang hóa, thuế cam đóng hoài.
Nấu canh rặt rau già, củ núi,
Nhúm lá tươi thay củi, khói mù.
Sống nơi núi thẳm hoang vu,
Cũng không khỏi thuế đi phu theo đòi.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 25/10/2016 20:24
Chồng chết trận còn căn nhà lá
Áo vải gai, tóc quá xác xơ
Khung cửi bỏ, thuế vẫn hò
Ruộng vườn hoang phế, lúa hô nạp đều
Có lúc nấu ăn liều cả rễ
Củi còn tươi cứ thế nhóm lò
Thâm sơn cùng cốc vẫn lo
Thuế không thoát khỏi thăm dò tìm ra.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 29/10/2019 19:45
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Trương Việt Linh ngày 08/07/2020 13:25
Chồng chết, lều tranh bám ở hoài
Tóc vàng khô cháy áo thô gai
Ruộng vườn xơ xác tô còn thúc
Canh cửi tan hoang thuế vẫn đòi
Nấu bữa rau đồng luôn gốc rễ
Đốt lò củi núi rặt cành tươi
Dẫu trong hốc thẳm hang sâu đó
Thuế má còn đeo mãi chẳng thôi
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 27/07/2020 16:44
Đưa chồng chạy loạn giữ buồng tiêu,
Tóc cháy quần gai hết mĩ miều;
Dâu bỏ còn thu tiền thuế thổ,
Ruộng hoang vẫn giữ ngạch chinh miêu;
Hái rau cả gốc đem về nấu,
Chém củi đun cơm lẫn lá vào.
Ẩn đến hang sâu là chỗ kín,
Khôn tìm một chước khỏi chinh dao.