Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Đỗ Trung Quân
1-
một cách cố ý
em để lại
những mẩu thuốc lá khắp nơi
trong vườn
trên lối sỏi viền quanh nhà mình
trên ô cỏ vuông
xén gọn gàng...
2-
một cách cố ý
em giữ thói quen kém văn minh
nơi xứ sở được xem rất văn minh:
ném tàn thuốc bừa bãi
3-
kệ! cứ giữ nguyên thói xấu ấy
như mùi bụi bặm
mùi phèn
em mang từ đồng ruộng nghìn đời sang
thăm chị
rồi về...
4-
những mẩu thuốc lá để lại
chỉ để
mỗi sớm, mỗi chiều chị ra vườn
tưới hoa, dọn cỏ
nhặt và mắng:
"cái thằng quân!..."
5-
thế là chị phải mắng và nhắc tên em
đấy là cách duy nhất
em
có thể