Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Lục bát
Thời kỳ: Hiện đại

Đăng bởi Đỗ Quảng Hàn vào 10/03/2021 16:07, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Đỗ Quảng Hàn vào 13/10/2021 14:46

Thời gian màu trắng hay vàng,
không ai biết sắc thời gian thế nào?

Thời gian mây trôi rất mau,
theo cơn gió tự phương nào đấy em?
Anh nghe như bóng hè lên,
thời gian đỏ rực một miền yêu thương.
Nắng trang lênh láng mặt đường,
tia vui dành sẵn dễ thường hôm nay.
Cho anh một tháng hè đầy,
Gần em nên lại thấy ngày vơi mau.

Chưa vui đã đổi cơn sầu,
thời gian nhàn nhạt ngả màu quan san.
Lá xanh lốm đốm hoe vàng,
Mùa thu trong vắt hai hàng châu sa.
Người đi cữ gió tuần mưa,
Người về nặng gánh tương tư có buồn..?

Anh nghe se lạnh trong hồn,
thời gian xám ngắt,mưa tuôn đầy trời.
Mây sầu đọng lại không trôi,
đêm đêm dế phổ nhạc lời buồn tênh.

Thời gian mang màu sáng xanh,
khi con én lượn,thanh minh đã về.
Riêng anh vẫn thích mùa hè,
thời gian đỏ rực bốn bề nắng lên.

Tình xưa, nếu em đã quên,
thời gian, anh nghĩ,chẳng nên màu gì!


Quảng Bình 11-1972.