Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi Vanachi vào 25/10/2005 16:52
國初已來畫鞍馬,
神妙獨數江都王。
將軍得名三十載,
人間又見真乘黃。
曾貌先帝照夜白,
龍池十日飛霹靂。
內府殷紅瑪瑙盤,
婕妤傳詔才人索。
盤賜將軍拜舞歸,
輕紈細綺相追飛。
貴戚權門得筆跡,
始覺屏障生光輝。
昔日太宗拳毛騧,
近時郭家獅子花。
今之新圖有二馬,
復令識者久歎嗟。
此皆騎戰一敵萬,
縞素漠漠開風沙。
其餘七匹亦殊絕,
迥若寒空動煙雪。
霜蹄蹴踏長楸間,
馬官廝養森成列。
可憐九馬爭神駿,
顧視清高氣深穩。
借問苦心愛者誰,
後有韋諷前支遁。
憶昔巡幸新豐宮,
翠華拂天來向東。
騰驤磊落三萬匹,
皆與此圖筋骨同。
自從獻寶朝河宗,
無復射蛟江水中。
君不見:
金粟堆前松柏裡,
龍媒去盡鳥呼風。
Quốc sơ dĩ lai hoạ yên mã,
Thần diệu độc số Giang Đô Vương,
Tướng quân đắc danh tam thập tải,
Nhân gian hựu kiến chân Thừa Hoàng.
Tằng mạc tiên đế Chiếu Dạ Bạch,
Long trì thập nhật phi tích lịch.
Nội phủ ân hồng mã não bàn.
Tiệp dư truyền chiếu tài nhân sách.
Bàn tứ tướng quân bái vũ quy,
Khinh hoàn tế ỷ tương truy phi,
Quý thích quyền môn đắc bút tích,
Thuỷ giác bình chướng sinh quang huy.
Tích nhật Thái Tông Quyền Mao Qua,
Cận thì Quách gia Sư Tử Hoa.
Kim chi tân đồ hữu nhị mã,
Phục linh thức giả cửu thán ta.
Thử giai kỵ chiến nhất địch vạn,
Cảo tố mạc mạc khai phong sa.
Kỳ dư thất thất diệc thù tuyệt,
Quýnh nhược hàn không động yên tuyết.
Sương đề xúc đạp trường thu gian,
Mã quan tư dưỡng sâm thành liệt.
Khả liên cửu mã tranh thần tuấn,
Cố thị thanh cao khí thâm ổn.
Tá vấn khổ tâm ái giả thuỳ?
Hậu hữu Vi Phúng, tiền Chi Độn.
Ức tích tuần hạnh Tân Phong cung,
Thuý hoa phất thiên lai hướng đông.
Đằng tương lỗi lạc tam vạn thất,
Giai dữ thử đồ cân cốt đồng.
Tự tòng hiến bảo triều Hà Tông,
Vô phục xạ giao giang thuỷ trung.
Quân bất kiến:
Kim Túc đôi tiền tùng bách lý,
Long môi khứ tận điểu hô phong!
Từ đầu triều đại đến nay, trong nghề vẽ ngựa,
Thần diệu bậc nhất là Giang Đô Vương.
Tướng quân nổi tiếng suốt ba chục năm.
Người đời lại thấy con Thừa Hoàng như thật.
Ông từng vẽ con Chiếu Dạ Bạch của tiên đế,
Suốt mười ngày sân rồng nổi sấm sét.
Trong nội phủ có cái mâm mã não hồng,
Bà tiệp dư truyền bảo tài nhân lấy ra.
Vua ban cho, tướng quân lạy tạ, nhảy múa đi về,
Lụa nhẹ, tơ mỏng bay theo phất phơ.
Các bậc tôn thất quan lại được nét vẽ của ông,
Mới thấy bình phong sáng rực.
Xưa kia, con Quyền Mao Qua của Thái Tông,
Gần đây con Sư Tử Hoa của Quách Tử Nghi;
Trong tranh mới bây giờ có hai con ngựa ấy,
Lại khiến người sành điệu trầm trồ mãi.
Đấy là ngựa chiến, một chống được vạn,
Trên tấm the mỏng, gió cát bay tung
Ngoài ra, bảy con khác cũng có nét đẹp riêng,
Dáng mềm mại như ráng tuyết trên bầu trời giá.
Móng sương giày xéo đám lá thu,
Quan coi ngựa, phu nuôi ngựa nhiều vô kể.
Vẻ thần tuấn của chín ngựa đưa đáng mến sao!
ánh mắt trong suốt, khí thế vững vàng.
Xin hỏi ai là kẻ khổ tâm vì yêu tranh vẽ?
Sau này có Vi Phúng, trước kia có Chi Kỳ Độn.
Nhớ xưa vua đi tuần đến cung Tân Phong.
Cờ xí rợp trời hướng về đông.
Ba vạn ngựa phi thật hùng dũng
Gân cốt so với tranh này cũng giống
Từ khi dâng vật quý cho thần sông,
Vua mất không còn bản rồng giữa dòng.
Anh chẳng thấy:
Trước gò Kim Túc, trong đám tùng bách,
Ngựa Long Mai mất hết, chỉ còn chim gọi gió.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Mở nước đến giờ yên, ngựa vẽ,
Mỗi mình thần diệu Giang Đô Vương.
Tướng quân ba chục năm danh để,
Người thế, Thừa Hoàng được tỏ tường.
Vẽ con Chiếu Dạ của Tiên Đế,
Mười bữa Dao Trì sấm sét tệ,
Trong phủ có mâm mã não hồng,
Tài nhân thừa chỉ tìm mau lẹ.
Mâm nhận tạ ơn, vui múa về,
Lụa thanh lụa mịn đến ê hề.
Đại thần quốc thích cầu đôi nét,
Tấm chướng bình phong đẹp khỏi chê.
Thái Tông xưa có Quyền Mao Oa,
Họ Quách gần đây Sư Tử Hoa.
Bức vẽ ngày nay hai ngựa đủ,
Làm cho thức giả hết lời ca.
Lính cỡi giống này một địch vạn,
Lụa trắng mênh mông gió cát nhoà.
Còn lại bảy con trông diễm tuyệt,
Xa xăm trời lạnh ráng pha tuyết.
Móng như sương đá đạp cây thu,
Tê dưỡng, mã quan đông hết biết.
Ngựa thần, chín chú như giành lộn,
Trông dáng thanh cao, khí lặng ổn.
Yêu ngựa, hỏi ai đến khổ tâm?
Sau là Vi Phúng, trước Chi Độn.
Nhớ xưa vua ngự cung Tân Phong,
Cờ thuý ngất trời từ hướng đông.
Ba vạn ngựa phi nhanh xuất chúng,
Như tranh, gân cốt cũng tương đồng.
Hà Bá bao giờ bảo vật dâng?
Giao long, thôi bắn giữa dòng sông.
Rừng thông Kim Túc, người chăng thấy?
Chim gọi gió cao, vắng ngựa rồng.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 14/02/2015 11:05
Vẽ ngựa, từ đầu triều đại này,
Giang Đô Vương nhất, tài thật hay.
Ba chục năm, danh ông đã nổi,
Thừa Hoàng được thấy, người đời nay.
Vẽ con Chiếu Dạ Bạch, vua trước.
Mười ngày mưa sa bên thềm ngọc.
Trong cung có bàn mã não hồng,
Tiệp dư truyền người hầu gói bọc.
Được ban, Tướng quân nhảy nhót về,
Lụa nhẹ, tơ mỏng bay phất phơ.
Cửa quyền, thân thích được bức hoạ,
Mới hay sáng rực, tranh toát ra.
Ngựa vua Thái Tông: Quyền Mao Qua,
Gần đây họ Quách: Sư Tử Hoa.
Nay bức mới có hai ngựa đó,
Khiến cho kẻ biết, vẫn ngợi ca.
Đều là ngựa chiến, một chọi vạn,
Lụa nõn lung linh như mưa sa.
Còn lại bảy con: riêng một vẻ,
Như trong trời lạnh tuyết ào ào.
Vó sương rầm rập dưới cây cối,
Quan ngựa, người hầu túm tụm vào.
Chín ngựa hiên ngang, đáng yêu sao,
Tia mắt trong, khí lực thâm cao.
Ai là người khổ công sưu tập,
Trước Chi Độn, Vi Phúng theo sau.
Nhớ xưa vua dạo cung Tân Phong,
Cờ xí rập trời hướng phía đông.
Ba vạn ngựa phi bao hùng dũng,
Sánh với hình này, sức vóc cùng.
Từ ngày vật quí cúng thần sông,
Không còn bắn quái ở giữa dòng.
Anh chẳng thấy:
Trước đồi Kim Túc, bên thông bách,
Long Môi vắng bóng, chim kêu không!
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 16/05/2016 17:10
Nghề vẽ ngựa từ đầu triều đại
Giang đô vương vững trãi hàng đầu
Tướng quân nổi tiếng về sau
Người đời lại thấy tranh sau Thừa hoàng
Ông từng vẽ tiên hoàng Chiếu Dạ
Suốt mười ngày ròng rã sân rồng
Trong cung có hũ ngọc hồng
Tiếp dư truyền chiếu tài nhân bưng vào
Vua thưởng công truyền trao hũ ngọc
Ông vui mừng phủ phục tạ ơn
Các quan thưởng thức tranh ông
Mới hay màn trướng, bình phong rực hồng
Quyền mao hoa Thái tông thủa trước
Sư tử hoa họ Quách gần đây
Ông nay vẽ lại tranh này
Hai tranh đều khiến người nay trầm trồ
Chúng đều là những loài ngựa chiến
Bụi tung bay trên tấm luạ là
Hãy còn bảy bức ngoài ra
Thảy đều diễm tuyệt như là tuyết pha
Móng đạp sương lá thu tơi tả
Người chăm nuôi lố nhố đứng đầy
Chín con ngựa chiến đẹp sao
Mắt nhìn trong sáng, khí hào toát ra
Ai khổ tâm thiết tha tranh ngựa?
Vi Phúng sau, xưa có Chi Đôn
Tân Phong thủa trước vua tuần
Hướng đông cờ xí tưng bừng quân đi
Ba vạn ngựa chiến phi dũng mãnh
Gân cốt y như những tranh này
Từ khi vua tử đến nay
Bắn thuồng luồng ở sông này đã qua
Bạn chẳng thấy trên gò Kim Túc
Trong khu rừng thông bách xanh màu
Ngựa rồng khuất bóng từ lâu
Bây giờ chỉ thấy chim sầu kêu ca.