Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 10/05/2015 18:10
郊扉俗遠長幽寂,
野水春來更接連。
錦席淹留還出浦,
葛巾欹側未回船。
尊當霞綺輕初散,
棹拂荷珠碎卻圓。
不但習池歸酩酊,
君看鄭穀去夤緣。
Giao phi tục viễn trường u tịch,
Dã thuỷ xuân lai cánh tiếp liên.
Cẩm tịch yêm lưu hoàn xuất phố,
Cát cân khi trắc vị hồi thuyền.
Tôn đương hà ỷ khinh sơ tán,
Trạo phất hà châu toái khước viên.
Bất đán tập trì quy mính đính,
Quân khan Trịnh cốc khứ di duyên.
Cửa ô xa cách thói tục, xưa nay thường tịch mịch,
Nước chốn quê, mùa xuân về cứ lênh láng.
Buồm gấm thảnh thơi ra khỏi bến,
Khăn the lất phất bay mà thuyền chưa về.
Chén rượu đang trong ráng chiều đẹp vui nên coi thường cái vừa tan nát,
Mái chèo va vào lá sen vỡ tan ra rồi lại tròn.
Một buổi chiều từ nơi tụ họp vui chơi ngất ngưởng trở về,
Các anh thấy cây lúa họ Trịnh đang vươn lên.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 10/05/2015 18:10
Cửa ô tịch mịch vắng vẻ phồn,
Ruộng nước xuân về cứ dập dồn.
Buồm gấm thong dong ra khỏi bãi,
Khăn the lất phất vẫn giương buồm.
Chén đương chuốt lụa, coi thường vỡ,
Chèo đập ngành sen, vỡ lại tròn.
Một buổi rong chơi về ngất ngưởng,
Anh coi lúa Trịnh dáng chon von.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 19/02/2020 20:21
Cửa ô xa tục, vắng xưa nay,
Nước chốn quê xuân về cứ đầy.
Buồm gấm thảnh thơi ra khỏi bến,
Thuyền về lất phất khăn the bay.
Chén vui chuốc rượu coi thường vỡ,
Chèo đập lá sen vỡ lại đầy.
Một buổi vui chơi về ngất ngưởng,
Anh xem lúa Trịnh vươn lên dầy.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 21/04/2020 01:03
Cửa ô cách tục nên tịch mịch
Nước chốn quê liên tiếp, xuân về
Bến dời buồm gấm ra đi
Khăn the lất phất thuyền chưa thấy về
Khinh sơ tán chén kề bên ráng
Chèo va sen ảnh rãn lại tròn
Rời tiệc hồ, về say mèm
Ông xem cây lúa Trịnh lên tốt kìa.