Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Lưu vong làm quan (756-759)
Đăng bởi hongha83 vào 29/01/2010 02:32, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 06/02/2015 12:22
季冬日已長,
山晚半天赤。
蜀道多早花,
江間饒奇石。
石柜曾波上,
臨虛蕩高壁。
清暉回群鷗,
暝色帶遠客。
羈栖負幽意,
感歎向絕跡。
信甘孱懦嬰,
不獨凍餒迫。
优遊謝康樂,
放浪陶彭澤。
吾衰未自安,
謝爾性所适。
Quý đông nhật dĩ trường,
Sơn vãn bán thiên xích.
Thục đạo đa tảo hoa,
Giang gian nhiêu kỳ thạch.
Thạch Cự tằng ba thượng,
Lâm hư đãng cao bích.
Thanh huy hồi quần âu,
Minh sắc đới viễn khách.
Ky thê phụ u ý,
Cảm thán hướng tuyệt tích.
Tín cam sàn noạ anh,
Bất độc đống nỗi bách.
Ưu du Tạ Khang Lạc,
Phóng lãng Đào Bành Trạch.
Ngô suy vị tự an,
Tạ nhĩ tính sở thích.
Cuối đông, ngày hết dài,
Núi vào buổi chiều, nửa khung trời đỏ ối.
Đường xứ Thục nhiều hoa sớm,
Lòng sông có lắm đá lạ.
Gác Thạch Cự ở trên sóng,
Vách cao đung đưa giữa quãng trống,
Đàn cò bay về trong ánh nắng,
Khách phương xa chìm trong sắc tối.
Ở nhờ nên sinh lòng buồn,
Than vãn với cõi xa thẳm.
Ưa dịu ngọt là lũ trẻ yếu ớt,
Đâu phải chỉ mình chúng bị đói rét.
Đi xa hơn người là ông Tạ Linh Vận,
Bứa bừa là ông Đào Tiềm.
Ta yếu kém chưa được yên ổn,
Cám ơn mi tính ta được thoả.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Cuối đông ngày đã dài
Chiều núi nửa trời đỏ
Đường thục hoa sớm nhiều
Giữa sông lắm đá lạ
Thạch Cự nổi trên sóng
Chĩa thẳng lên trời xanh
Chim âu về đón nắng
Khách xa hưởng bóng râm
Lòng u nhàn, sống gửi
Nơi tuyệt vực cảm hoài
Đành mang con nhỏ tới
Đâu vì đói rét thôi
Thanh thản Tạ Khang Lạc
Phiêu dật Đào Tiềm xưa
Ta già bị trói buộc
Thực tình đành chịu thua
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 05/02/2015 12:20
Cuối đông ngày thôi dài,
Núi chiều, nửa trời đỏ.
Đường Thục, sớm nhiều hoa,
Dưới sông nhiều sỏi lạ.
Thạch Cự trên sóng sông,
Tường cao, khoảng không ngó.
Trong nắng cò bay về,
Khách xa bóng tối phủ.
Ở nhờ nên lòng buồn,
Than vãn nhìn vết cũ.
Ưa ngọt, bọn trẻ con,
Đói rét tất cả lũ.
Ông Tạ đi xa vui,
Cụ Đào tính chẳng sợ.
Ta yếu chưa được yên,
Ơn mày có chỗ ở.