Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi Vanachi vào 05/03/2014 21:09
我來入蜀門,
歲月亦已久。
豈惟長兒童,
自覺成老醜。
常恐性坦率,
失身為杯酒。
近辭痛飲徒,
折節萬夫後。
昔如縱壑魚,
今如喪家狗。
既無遊方戀,
行止復何有。
相逢半新故,
取別隨薄厚。
不意青草湖,
扁舟落吾手。
眷眷章梓州,
開筵俯高柳。
樓前出騎馬,
帳下羅賓友。
健兒簸紅旗,
此樂或難朽。
日車隱昆侖,
鳥雀噪戶牖。
波濤未足畏,
三峽徒雷吼。
所憂盜賊多,
重見衣冠走。
中原消息斷,
黃屋今安否。
終作適荊蠻,
安排用莊叟。
隨雲拜東皇,
掛席上南斗。
有使即寄書,
無使長回首。
Ngã lai nhập Thục môn,
Tuế nguyệt diệc dĩ cửu.
Khởi duy trường nhi đồng,
Tự giác thành lão xú.
Thường khủng tính thản suất,
Thất thân vị bôi tửu.
Cận từ thống ẩm đồ,
Chiết tiết vạn phu hậu.
Tích như túng hác ngư,
Kim như tang gia cẩu.
Ký vô du phương luyến,
Hành chỉ phục hà hữu.
Tương phùng bán tân cố,
Thủ biệt tuỳ bạc hậu.
Bất ý Thanh Thảo Hồ,
Biển chu lạc ngô thủ.
Quyến quyến Chương tử châu,
Khai diên phủ cao liễu.
Lâu tiền xuất kỵ mã,
Trướng hạ la tân hữu.
Kiện nhi bá hồng kỳ,
Thử lạc hoặc nan hủ.
Nhật xa ẩn Côn Lôn,
Điểu tước táo hộ dũ.
Ba đào vị túc uý,
Tam Giáp đồ lôi hống.
Sở ưu đạo tặc đa,
Trùng kiến y quan tẩu.
Trung Nguyên tiêu tức đoạn,
Hoàng ốc kim an phủ.
Chung tác thích kinh man,
An bài dụng trang tẩu.
Tuỳ vân bái Đông hoàng,
Quải tịch thướng Nam Đẩu.
Hữu sứ tức ký thư,
Vô sứ trường hồi thủ.
Tôi từ thuở vào đất Thục,
Ngày tháng đã nhiều rồi.
Đâu có phải chỉ nuôi lớn đàn con,
Mà còn tự thấy mình thành ông già.
Thường ngại tính mình thẳng thắn,
Lỡ thân sa vào chén rượu.
Gần đây xa lũ say sưa,
Theo sau vạn kẻ có tính khiêm nhường.
Xưa như đàn cá nơi suối,
Giờ là chó nhà có tang.
Đã không có nơi để luyến tiếc,
Đi hay ở có hề chi.
Gặp nhau nửa cũ, nửa mới,
Nhớ hay quên tuỳ đối sử hậu hĩ hay bạc bẽo.
Bất ngờ nơi hồ Thanh Thảo,
Thuyền nhỏ lạc tay lái.
Bịn rịn có ông họ Chương ở Tử Châu,
Mở tiệc dưới bụi liễu cao.
Trước lầu có đội ngựa,
Dưới trướng đầy bạn bè.
Lực sĩ phất cờ đỏ,
Cuộc vui này khó mà quên được.
Mặt trời ẩn sau Côn Lôn cảnh tiên,
Chim chóc ríu rít bên cửa sổ.
Sóng không đủ gây sợ hãi,
Sấm vang vùng Tam Giáp.
Cái lo là có lắm giặc,
Lại thấy bọn quan bỏ chạy.
Tin tức từ trung nguyên bị cắt đứt,
Gia đình vua không biết giờ có yên không?
Cuối cùng tôi về vùng Kinh man rợ,
Để an phận già với trẻ.
Theo mây đi lễ vua Đông,
Đem chiếu lên bái sao nam.
Có người thì sẽ gửi thư này,
Nếu không thì cứ quay cổ mà ngóng.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 04/03/2014 21:09
Vào ải Thục đã lâu biết mấy
Mình già đi, con thấy lớn lên
Chỉn e chân thật thói quen
Chén chè, chén rượu xui nên hư đời
Bạn say cũ rầy thôi xa hết
Sau muôn người thìn nết, tới lui
Xưa như cá thả sông ngoài
Giờ như thân chó hoả tai khác gì
Ở cũng được, đi thì cũng được
Đâu mà không đất nước quê người!
Người quen mới, cũ chia đôi
Cho nhiều, cho ít cũng thời xin vâng
Hồ Thanh Thảo bỗng rưng nào tưởng
Sa vào tay này mảng thuyền bồng
Quan Chương Lưu Hậu có lòng
Tiệc bày nhìn xuống giữa vùng liễu cao
Xe ngựa chực trước lầu sắp rạng
Khách quan đều dưới trướng họp đông
Kiện nhi múa ngọn cờ hồng
Vui này có lẽ nhớ trong một đời
Ngàn Tây, bóng mặt trời đã xế
Ngoài song, đàn di sẻ kêu vang
Đường sông sóng gió chi thường
Sấm reo ba thác xem tuồng doạ ai?
Chỉ lo nỗi đầy nơi giặc rậy
Tụi áo xiêm lại thấy chạy dài
Trung Nguyên vắng bặt tăm hơi
Nhà vàng chẳng biết nay thời ra sao?
Mặc số phận tìm vào đất Sở
Qua Đẩu Nam thăm thử vua đông
Tiện người xin gửi thư cùng
Gió mây đừng để nóng lòng đợi tin!
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 14/02/2015 10:27
Đất Thục tôi đi vào,
Năm tháng kể đã đủ.
Đâu chỉ nuôi lớn con,
Thấy mình thành ông cụ.
Thường ngại tính buông tuồng,
Sa thân vào chén rượu.
Tránh gần bọn say sưa,
Theo vạn người quy củ.
Xưa là cá giữa dòng,
Nay tang gia, thân chó.
Quyến luyến chẳng có nơi,
Hề gì đi hay ở.
Nhớ quên tuỳ thân, sơ,
Gặp nhau nửa mới cũ.
Hồ Thanh Thảo bỗng qua,
Tay ta lái thuyền nhỏ.
Chương Tử Châu thân quen,
Mở tiệc dưới rặng liễu.
Ngựa đứng ngay trước lầu,
Dưới trướng khách đông đủ.
Lực sĩ vung cờ hồng,
Vui này sẽ mãi nhớ.
Mặt trời náu Côn Lôn,
Chim kêu bên cửa sổ.
Sóng gió chưa đủ e,
Tam giáp sấm rầm rộ.
Chỉ ngại đạo tặc nhiều,
Lại thấy áo mũ bỏ.
Trung nguyên hết biết tin,
Nhà vàng nay yên chứ?
Đành về vùng Kinh-châu,
Yên già, trẻ, kiếm chỗ.
Lễ Vua Đông, nương mây,
Bái sao nam, vác chiếu.
Có người gửi thư này,
Không sứ, ngóng dài cổ.