Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
清秋幕府井梧寒,
獨宿江城蠟炬殘。
永夜角聲悲自語,
中天月色好誰看。
風塵荏苒音書絕,
關塞蕭條行路難。
已忍伶俜十年事,
強移棲息一枝安。
Thanh thu mạc phủ tỉnh ngô hàn,
Độc túc giang thành lạp cự tàn.
Vĩnh dạ giốc thanh bi tự ngữ,
Trung thiên nguyệt sắc hảo thuỳ khan.
Phong trần nhẫm nhiễm âm thư tuyệt,
Quan tái tiêu điều hành lộ nan.
Dĩ nhẫn linh binh thập niên sự,
Cưỡng di thê tức nhất chi an.
Trời thu trong trẻo chỗ lều dinh, cây ngô bên miệng giếng lạnh lẽo
Một mình ngủ bên thành cạnh sông cây nến lớn đã tàn lụn
Đêm khuya tiếng còi nổi lên như than thở bi ai
Giữa trời ánh trăng đẹp có ai ngắm
Thời buổi loạn ly quay qua quay lại thư tín vẫn im bặt
Miền quan tái tiêu điều đường xá gian nan
Đã nhẫn chịu kiếp linh đinh mười năm nay
Cố đem thân nương náu một nơi an ổn nho nhỏ
Trang trong tổng số 1 trang (9 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 17/03/2007 19:19
Có 1 người thích
Giếng ngô mạc phủ khí thu
Ngọn đèn tàn với thân cô giang thành
Đêm dài còi rúc buồn tênh
Giữa trời ai ngắm rõ vành bóng quyên
Phong trần lần lữa vắng tin
Tiêu điều quan tái đường len gập ghềnh
Việc mười năm chịu lênh đênh
Nén mình hãy đậu một cành cho yên
Giếng ngô mạc phủ lạnh trong thu,
Nến lụi thành Giang lẻ giấc hồ.
Tiếng ốc đêm dài bao thổn thức,
Trăng thanh trời rộng mấy người mơ !
Phong trần lần lữa thư nhà dứt,
Đường xá gian nan ải mịt mờ.
Phiêu bạt mười năm đành nhẫn nại,
Náu thân một nhánh tạm nương nhờ.
Thu lạnh vườn ngô buốt phủ quan
Thành im, bóng lẻ, nến khuya tàn
Canh thâu còi hú se lòng thắt
Trời thẳm ai trông rõ dáng Hằng
Lê gót phong trần, thư bặt tín
Dặm trường quan tái, bước gian nan
Mười năm lủi thủi đời hiu quạnh
Thúc thủ giờ đây sống tịnh an.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Vanachi ngày 31/12/2013 22:07
Giời thu trong vắt
Giếng bên dinh lạnh ngắt cành ngô
Chốn Giang Thành chiếc gối nằm co
Ngọn nến thắp lửa to dần vạc hết
Đêm vắng tiếng còi buồn tự thét
Giữa giời bóng nguyệt đẹp ai coi
Bước phong trần lần lữa bặt tăm hơi
Màu quan tái trông vời xơ xác nhẽ
Đường đi lại khó khăn khôn xiết kể
Kiếp lênh đênh nấn ná trót mười niên
Một cành nương náu tạm yên
Gửi bởi Anh Nguyêt ngày 30/12/2014 04:18
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi ngày 03/01/2015 17:55
Ngô đồng bên giếng thu trong,
Một mình ngủ lại Thành Đông, đuốc tàn.
Đêm khuya, tiếng ốc sầu than,
Khắp trời đầy ánh trăng vàng ai coi.
Phong trần, tin đã vắng rồi,
Ải quan xơ xác, đường thời khó khăn.
Nổi trôi, chuyện đã mười năm,
Gượng về nương một cành nằm cho yên...
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 16/04/2015 22:38
Tiết thu toà tỉnh, lạnh cành ngô,
Thành sông ngủ trọ, ngọn đèn mờ.
Đêm tối tù và nghe ảm đạm.
Lưng trời trăng đẹp có ai chờ.
Gió bụi dập vùi, tin vắng bặt,
Ải quan xơ xác, lối cam go.
Đã trải mười năm thân lận đận,
Một cành yên ổn tạm nương nhờ.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 19/06/2016 15:27
Trời thu trong, ngô đồng lạnh lẽo
Đuốc đã tàn, khuất nẻo mình ta
Suốt đêm vang tiếng tù và
Trên trời trăng đẹp ai mà quan tâm
Đời gió bụi, hồi âm vắng bặt
Biên ải này xơ xác xa xôi
Mười năm phiêu dạt qua rồi
Vin cành nương náu cho vơi cơ hàn.
Gửi bởi Tạ Trung Hậu ngày 14/09/2019 11:01
Ngô đồng giếng lạnh khí Thu trong
Thân lẽ Giang thành lụi nến chong
Nguyệt tỏ, trời cao, ai lặng ngắm
Đêm dài, còi rúc, giọng nao lòng
Phong trần thấm thoát tin thường bặt
Quan tái tiêu điều lối khó thông
Nhẫn nhục mười năm thân quạnh quẽ
Một cành nương náu kiếp long đong
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 08/02/2020 19:58
Trời thu trong trẻo chỗ lều dinh,
Thành cạnh bến sông ngủ một mình.
Than thở bi ai còi tiếng nổi,
Giữa trời ai ngắm ánh trăng xinh.
Loạn ly thời buổi thư im bặt,
Quan tái tiêu điều đường khó kinh.
Chịu kiếp linh đinh năm chẳn chục,
Đem thân nương náu nơi an bình.