Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi hongha83 vào 13/02/2012 11:29
送客蒼溪縣,
山寒雨不開。
直愁騎馬滑,
故作泛舟回。
青惜峰巒過,
黃知橘柚來。
江流大自在,
坐穩興悠哉。
Tống khách Thương Khê huyện,
Sơn hàn vũ bất khai.
Trực sầu kỵ mã hoạt,
Cố tác phiếm chu hồi.
Thanh tích phong loan quá,
Hoàng tri quất dữu lai.
Giang lưu đại tự tại,
Toạ ổn hứng du tai.
Tiễn khách đi huyện Thương Khê,
Núi lạnh nhưng không mưa.
Đi ngựa sợ đường trơn trượt,
Nên dùng thuyền đi.
Tiếc màu xanh của núi non đã lướt qua,
Thấy màu vàng, biết đã tới vùng trồng cam quít.
Đi thuyền thật thong dong,
Ngồi yên ổn nên hứng thơ man mác.
Trang trong tổng số 1 trang (5 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 13/02/2012 11:29
Đưa khách huyện Thương Khê,
Núi lạnh, mưa mờ mịt.
Cưỡi ngựa sợ khi trơn,
Về thuyền cho đỡ mệt.
Xanh qua tiếc núi rừng,
Vàng tới kìa cam quýt.
Hớn hở được yên thân,
Tự do sông chảy xiết.
Gửi bởi kimthoty ngày 13/02/2012 19:04
...................
Phóng thuyền hình như không phải nghĩa : BUÔNG THUYỀN
放船 :
开船,行船。
南朝 宋 刘义庆 《世说新语·尤悔》 : “小人引船,或迟或速,或停或待,又放船纵横,撞人触岸。”
唐 杜甫 《陪诸贵公子丈八沟携妓纳凉晚际遇雨》诗 : “落日放船好,轻风生浪迟。”
Gửi bởi Anh Nguyêt ngày 07/01/2015 09:32
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi ngày 08/01/2015 14:12
Tiễn đưa khách, huyện Thương Khê,
Núi non tuy lạnh, chẳng hề có mưa.
Ngựa đi dễ trượt, phải ngừa,
Nên dùng thuyền nhỏ để đưa khách về.
Xanh, qua vùng núi, tiếc ghê,
Vàng, là vườn quýt, sắp về tới nơi.
Đi trên sông, thật thảnh thơi,
Biết bao hứng thú ngồi nơi lòng thuyền...
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 09/04/2015 22:18
Huyện Thương Khê tiễn khách,
Núi lạnh, mưa không rơi.
Cưỡi ngựa sợ trơn trượt,
Bèn lấy thuyền đi xuôi.
Xanh, tiếc núi non vượt,
Vàng, biết cam quít tươi.
Trên sông lòng thanh thả,
Hứng lên trong thuyền ngồi.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 17/06/2016 22:05
Huyện Thương Khê cùng theo tiễn khách
Núi lạnh nên chưa chắc không mưa
Đưòng trơn đi ngựa không ưa
Nên đi thuyền nhỏ cho vừa ý ai
Tiếc màu xanh núi dài vừa khuất
Thấy màu vàng cam quất tới rồi
Đi thuyền lòng thật thảnh thơi
Ngồi yên cảm thấy bời bời ý thơ.