Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 18/04/2015 06:12
聞道乘驄發,
沙邊待至今。
不知雲雨散,
虛費短長吟。
山帶烏蠻闊,
江連白帝深。
船經一柱觀,
留眼共登臨。
Văn đạo thừa thông phát,
Sa biên đãi chí kim.
Bất tri vân vũ tán,
Hư phí đoản trường ngâm.
Sơn đới Ô Man khoát,
Giang liên Bạch Đế thâm.
Thuyền kinh Nhất Trụ quán,
Lưu nhãn cộng đăng lâm.
Nghe nói ông đã cưỡi ngựa nòi đi rồi,
Bên bãi cát chờ cho tới giờ.
Đã không biết rằng mây mưa tan,
Cứ ngâm hoài câu dài câu ngắn.
Giải núi ở Ô Man bát ngát,
Sông liền nhau khiến thành Bạch Đế nằm sâu.
Thuyền đi qua quán Nhất Trụ,
Mắt hãy để ý cùng lên cao chơi.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 18/04/2015 06:12
Nghe nói đã lên ngựa,
Bên bãi chờ tới giờ.
Chẳng biết mây mưa cuốn,
Dài ngắn cứ ngâm bừa.
Núi trải Ô Man rộng,
Sông liền Bạch Đế thưa.
Thuyền qua quán Nhất Trụ,
Lưu ý, chớ bỏ qua.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 02/08/2019 10:31
Nghe anh cưỡi ngựa thông sẽ đến,
Bến cát này chờ hẹn đến nay.
Mây tan, mưa tạnh đổi thay,
Hết ngâm lại vịnh, ngày ngày đợi suông.
Chim ưng kêu rừng không núi vắng,
Bạch Đế thành, sông trắng nước sâu.
Quán Một Cột đợi chờ nhau,
Nhớ lời hẹn sẽ cùng đều đến nơi.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 02/08/2019 10:33
Ông cưỡi ngựa đi rồi, nghe nói
Nên tôi chờ mòn mỏi bãi này
Mây mưa không biết đã thay
Suông tình câu ngắn câu dài cứ ngâm
Dải núi ở Ô Man bát ngát
Sông liền nên thành Bạch Đế sâu
Quán Nhất Trụ, có hẹn nhau
Xin ông để mắt ngõ hầu cùng lên.