Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 09/04/2015 22:16
城晚通雲霧,
亭深到芰荷。
吏人橋外少,
秋水席邊多。
近屬淮王至,
高門薊子過。
荊州愛山簡,
吾醉亦長歌。
Thành vãn thông vân vụ,
Đình thâm đáo kỵ hà.
Lại nhân kiều ngoại thiếu,
Thu thuỷ tịch biên đa.
Cận thuộc Hoài vương chí,
Cao môn Kế Tử qua.
Kinh Châu ái Sơn Giản,
Ngô tuý diệc trường ca.
Thành ban chiều thông tới mây mù,
Bóng đình sâu tới cây sen cây ấu.
Bên ngoài cầu ít viên lại,
Nước thu bên tiệc có nhiều.
Người thân cận là Hoài Nam vương tới,
Kẻ lánh đời như Kế Tử Huấn cũng qua đây.
Sơn Giản là người ưa thích vùng Kinh Châu này,
Ta say rồi cũng hát vang.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 08/04/2015 22:16
Thành chiều mây vắng bên trên,
Bóng đình soi tới ấu sen rõ mầu.
Thư ký vắng bóng bên cầu,
Bên tiệc đầy rẫy nước thu dập dờn.
Hoài vương đi đến thật gần,
Cửa cao, ông Kế cũng lần tới chơi.
Kinh Châu, Sơn Giản ưa vui,
Ta say cũng hát một bài ngêu ngao.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 24/07/2019 15:44
Thành ban chiều mây mù bao phủ
Đình sát bên sen đỏ ấu vàng
Ngoài cầu quan lại ít sang
Nước thu bên tiệc đầy tràn mát trong
Người thân cận Hoài vương vừa tới
Kế Tử trong cao giới cũng qua
Kinh Châu Sơn Giản ngợi ca
Ta say rồi cũng thuận đà hát vang.