Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
他鄉復行役,
駐馬別孤墳。
近淚無干土,
低空有斷雲。
對棋陪謝傅,
把劍覓徐君。
唯見林花落,
鶯啼送客聞。
Tha hương phục hành dịch,
Trú mã biệt cô phần.
Cận lệ vô can thổ,
Đê không hữu đoạn vân.
Đối kỳ bồi Tạ phó,
Bả kiếm mịch Từ quân.
Duy kiến lâm hoa lạc,
Oanh đề tống khách văn.
Ta đi công cán nơi quê người
Dừng ngựa giã từ nấm mồ lẻ loi
Gần nước mắt, không có đất khô ráo
Dưới vòm trời có những đám mây rời rạc
Đánh cờ với Tạ phó
Mang gươm tìm Từ quân
Chỉ thấy hoa rừng rụng
Nghe oanh hót tiễn đưa người
Trang trong tổng số 1 trang (10 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 12/06/2005 20:12
Lại ra miền đất khách
Dừng ngựa giã cô phần
Mây ủ dăng trời thấp
Đất hoen ướt lệ gần
Đánh cờ hầu Tạ Truyện
Mang kiếm viếng Tạ Quân
Chỉ thấy hoa rừng rụng
Con oanh hót tiễn chân
Gửi bởi Nguyễn phước Hậu ngày 19/09/2007 12:21
Ta đi công cán đến quê người
Dừng ngựa giã từ mộ lẻ loi
Nước mắt nhạt nhoà bờ đất ướt
Vòm trời đứt đoạn đám mây trôi
Mang gươm tìm viếng Từ Quân vắng
Bồi tiếp tượng kỳ Tạ Truyện thôi
Chỉ thấy hoa rừng rơi lả chả
Lặng nghe oanh hót tiễn đưa người.
Xa quê lại trẩy dịch,
Mộ viếng, ngựa dừng chân.
Gần lệ, đất không ráo,
Mây chia lưng lửng tấng.
Đấu cờ tiếp Tạ Phó,
Cắp kiếm thăm Từ Quân.
Chỉ thấy hoa rừng rụng,
Tiễn người, oanh hót rân.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 23/11/2013 18:34
Tha hương kèm nhiệm vụ,
Dừng ngựa biệt mộ ông.
Đất trước mộ ướt đẫm,
Trời mây vài mớ bông.
Đấu cờ hầu Tạ phó,
Cầm kiếm tìm Từ quân.
Chỉ thấy hoa rừng rụng,
Tiếng oanh tiễn khách xong.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 22/01/2014 09:01
Đi hành dịch xa quê, tôi lại,
Dừng ngựa đây, xuống lạy mộ trơ.
Cúi đầu khóc nấm đất khô,
Ngửng lên mây bạc lững lờ ngừng bay.
Được hầu ngài bên cờ thủa nọ,
Kiếm giờ đây để đó tặng ai.
Rừng dày, hoa rụng tả tơi,
Oanh kêu tiễn khách bên tai gợi sầu.
Gửi bởi Anh Nguyêt ngày 07/01/2015 23:17
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi ngày 08/01/2015 14:11
Lại đi công vụ xa vời,
Nấm mồ đơn lẻ: ngựa, người đứng im.
Chưa khô, đất lệ còn in,
Bầu trời thấp xuống, mây liền tan đi.
Cờ, hầu Tạ Truyện có khi,
Từ Quân, đến viếng, kiếm thì dắt lưng.
Thấy hoa rơi rụng trong rừng,
Nghe oanh tiễn khách vang lừng bên tai...
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 14/04/2015 22:34
Quê người, vẫn lết chân.
Mộ vắng, ngựa tới gần
Đất khô, lệ thấm ướt,
Trời quang, đám mây tàn.
Đánh cờ tiếp Tạ phó,
Treo kiếm gửi Từ quân.
Chỉ thấy hoa rừng rụng,
Tiễn khách oanh hót ran.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 01/06/2016 08:08
Việc công nơi chốn quê người
Dừng cương bên nấm mộ côi giã từ
Lệ tràn thấm đất chẳng khô
Mây giăng lớp lớp âm u đất trời
Đánh cờ hầu Tạ Truyện chơi
Mang gươm lại đến viếng người Từ Quân
Bời bời rụng cánh hoa hồng
Nghe chim oanh hót bâng khuâng tiễn người
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 07/06/2016 00:54
Có 1 người thích
Lại đi công tác vùng xa lạ
Dừng ngựa giã từ mộ bạn ta
Dòng lệ khôn ngăn rơi ướt đất
Đám mây lẻ tẻ chân trời xa
Hầu cờ Tạ Phó tài nghiêng ngửa
Tặng kiếm Từ Quân cũng từng qua
Chỉ thấy hoa rừng rơi lác đác
Chim oanh như hót tiễn chào ta.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 21/01/2020 18:27
Ta đi công cán chốn quê người,
Dừng ngựa giã từ mồ lẻ loi,
Nước mắt gần không cho đất ráo,
Vòm trời có những đám mây rời.
Đánh cờ Tạ phó cùng hầu chuyện,
Mang kiếm Từ quân đến mộ thôi.
Chỉ thấy hoa rừng cùng lá rụng,
Nghe oanh ca hót tiễn đưa người.