Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 02/04/2015 22:09
把燭成橋夜,
回舟坐客時。
天高雲去盡,
江迥月來遲。
衰謝多扶病,
招邀屢有期。
異方乘此興,
樂罷不無悲。
Bả chúc thành kiều dạ,
Hồi chu toạ khách thì.
Thiên cao vân khứ tận,
Giang quýnh nguyệt lai trì.
Suy tạ đa phù bệnh,
Chiêu yêu lũ hữu kỳ.
Dị phương thừa thử hứng,
Lạc bãi bất vô bi.
Cầm đuốc xong cầu ngay trong đêm,
Thuyền về lúc khách ngồi.
Trời cao mây tan hết,
Sông cong trăng mọc chậm.
Già yếu lắm bệnh tật,
Mời kéo hẹn nhiều lần.
Nơi lạ nhân hứng này,
Vui hết không quên được buồn.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 02/04/2015 22:09
Đốt đuốc đêm, cầu xong,
Lúc về khách thuyền giong.
Mây tan hết, trời rộng,
Trăng chậm tới, sông cong.
Già yếu thêm lắm bệnh,
Chèo kéo hẹn lắm vòng.
Gặp cơn hứng nơi lạ,
Vui hết, chẳng khuây lòng.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 10/07/2019 18:15
Dựng cầu đêm giữa đuốc,
Thuyền về khách muốn lui.
Trời cao mây bay hết,
Sông xa trăng muộn rồi.
Sức yếu lại lắm bệnh,
Còn nhiều lần muốn mời.
Xứ lạ nhân cao hứng,
Vui hết sợ buồn thôi.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 10/07/2019 18:17
Cầu làm xong trong đêm dưới đuốc
Thuyền về trong lúc khách còn ngồi
Trời cao mây đã tản bay
Sông xa trăng tới phương tây chậm rì
Lắm bệnh tật thân suy yếu đuối
Lại được mời níu kéo nhiều phen
Lạ nơi nhân hứng nổi lên
Hết vui vẫn chẳng là không được buồn.