Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 04/02/2014 11:56
江漢山重阻,
風雲地一隅。
年年非故物,
處處是窮途。
喪亂秦公子,
悲涼楚大夫。
平生心已折,
行路日荒蕪。
Giang Hán sơn trùng trở,
Phong vân địa nhất ngung.
Niên niên phi cố vật,
Xứ xứ thị cùng đồ.
Táng loạn Tần công tử,
Bi lương Sở đại phu.
Bình sinh tâm dĩ chiết,
Hành lộ nhật hoang vu.
Vùng Giang Hán núi non trùng điệp, hiểm trở,
Một góc đất (Đàm Châu) với gió và mây.
Cảnh vật thay đổi hàng năm,
Chỗ nào cũng là đường cùng.
Ta như Tần công tử mất hết trong loạn lạc,
Như Sở đại phu buồn bã thê lương.
Còn sống đây nhưng lòng đã tan nát,
Đường ta đi ngày càng hoang vu.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 05/02/2014 11:56
Vùng Giang Hán núi non hiểm trở
Góc đất này chỉ có gió mây
Năm năm cảnh vật đổi thay
Chỗ nào thì cũng nơi đây đường cùng
Tần công tử mất trong loạn lạc
Sở đại phu bi đát thê lương
Lòng này đã nát như tương
Đường đi thêm nỗi ngày càng hoang vu
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 12/04/2015 18:42
Giang Hán núi ngàn trùng,
Một xó đất, mây gió.
Năm năm vật đổi thay,
Nơi nơi đường lối khó.
Táng loạn, công tử Tần,
Đau thương, đại phu Sở.
Cuộc đời lòng nát tan,
Đường đi càng gian khổ.